Inter thật sự cần chiến thắng ở vòng 30, khi những khó khăn bủa vây và đà tiến mạnh mẽ của cả Roma lẫn Inter đang tạo ra áp lực lớn lên nhà ĐKVĐ. Muốn chiến thắng, Inter cần bàn thắng và khi họ “hỏi”, Eto`o đã trả lời đầy thuyết phục. Một pha ngoặt bóng từ trung lộ và dứt điểm như đại bác vào góc xa, và một tình huống chọn đúng chỗ, để rồi búng người vô lê bóng vào góc gần. Eto`o đã mở toang một đại lộ dẫn thẳng đến Scudetto trước mắt Inter. Trong một vòng đấu mà kình địch Milan đã rơi lại phía sau sau thất bại 0-1 trước Parma.
Cú đúp vào lưới Livorno mới là bàn thứ 9 và thứ 10 của Eto`o ở Serie A, thua xa người chơi cặp Diego Milito (đã có 17 bàn). Tiền đạo người Cameroon không còn là một cỗ máy làm bàn khủng khiếp như khi còn chơi cho Barcelona, đó là sự thật. Thế nhưng khoảnh khắc mà anh bùng nổ thì thật vô giá. Một tuần trước là pha bứt tốc và dứt điểm cực kỳ tinh tế giúp Inter đánh bại Chelsea ngay tại Stamford Bridge. Một tuần sau là cú đúp giúp Inter chiến thắng trở lại sau chuỗi 3 trận chỉ biết hòa và thua, trong khi sức ép từ các đối thủ vẫn ngày một gia tăng.
Eto`o đã từng bị nghi ngờ, khi phía sau anh không còn là những chuyên gia làm bóng siêu đẳng cỡ Xavi, Iniesta..., và thực tế, số cơ hội mà hàng tiền vệ Inter tạo ra không nhiều, bởi lối chơi tương phản giữa 2 đội bóng (Barca chỉ biết lao lên phía trước, còn Inter chơi dụng hơn), vai trò của Eto`o (ở Inter, anh không còn la một chân sút đơn thuần, mà còn phải đá dạt biên để “làm bóng” cho Milito) và sự sa sút của chính anh. Khi những kỹ năng dứt điểm không được mài giũa bởi cơ hội, Eto`o đã bộc lộ rõ sự mất cảm giác làm bàn ở mùa bóng này.
Thế nhưng như đã nói, phẩm chất quan trọng nhất là khả năng bùng nổ đúng thời điểm, thì Eto`o vẫn còn. Phẩm chất ấy đã từng giúp anh trở thành người quyết định danh hiệu Champions League các mùa 2005-2006 và 2008-2009 cho Barcelona, với các bàn thắng trong trận chung kết. Năm 2006, anh “giải thoát” Barca với một cú dứt điểm cực kỳ lạnh lùng vào góc gần cân bằng tỉ số 1-1 trước Arsenal. Năm 2009, anh một mình nhảy múa bên hành lang phải giữa vòng vây các hậu vệ MU, rồi xỉa bóng ha gục Van der Sar mở tỉ số (Messi ấn định 2-0).
Bản lĩnh ấy của Eto`o là điều mà ít tiền đạo có được, và nó làm nên sự khác biệt rõ nét giữa anh với “người tiền nhiệm” Zlatan Ibrahimovic. Tiền đạo người Thụy Điển là một mẫu cầu thủ điển hình để đoạt Scudetto, điều mà Inter đá quá quen trong những năm gần đây, nhưng quá yếu đuối khi bước ra châu lục. Eto`o đến đây là để cùng Inter chinh phục Champions League, và khi tất cả đang bỏ qua sự sa sút của anh ở Serie A nhờ những kỳ vọng ở châu Âu được đáp ứng sau bàn thắng vào lưới Chelsea, anh lại đem đến nụ cười rạng rỡ cho các Interisti ở cả đấu trường quốc nội.
Và đó là bước tiến tích cực đối với bản thân Eto`o, cũng như Inter. Trong sự chuyển giao phức tạp về môi trường thi đấu từ Barca đến Inter: Từ một tiền đạo quen được “phục vụ” đến một mẫu chân sút đầy sự hy sinh. Từ một cỗ máy làm bàn với hiệu suất khủng khiếp trở thành một cầu thủ bình thường giữa một tập thể không ngôi sao mà Mourinho đang hướng đến. Eto`o có thể chạy chậm hơn, có thể cảm giác ghi bàn bớt sắc bén đi, nhưng vào đúng khoảnh khắc mà Inter cần anh nhất, tiền đạo người Cameroon đã lên tiếng. Thế là đủ cho mọi cuộc đua.
Balotelli không ăn mừng bàn thắng của Eto’o Balotelli, người đang gây tranh cãi với vụ khoác lên mình chiếc áo Đỏ - Đen của kình địch AC Milan trong một cuộc phỏng viến trên truyền hình, đã tiếp tục khiến HLV Jose Mourinho “nhức mắt” sau khi không tham gia ăn mừng cùng các đồng đội sau khi Eto’o ghi bàn. Trong khi các đồng đội đứng ở khu kỹ thuật đã bật dậy hò reo thì Balotelli vẫn tỏ ra dửng dưng, thậm chí còn rút điện thoại ra để “buôn” với bạn bè, tỏ vẻ không quan tâm tới diễn biến trên sân. |
(Theo Thể Thao Văn Hoá)