Sau 21 năm từ ngày ra mắt Real Madrid rồi trở thành huyền thoại của CLB và ĐTQG, Raul Gonzalez đã quyết định từ giã sự nghiệp trong màu áo đội bóng Mỹ New York Cosmos. Trong nhiều năm nữa, cũng khó có sự chia tay nào khiến các Madridista tiếc nuối tới vậy.
21 năm trước, ý định sử dụng tiền đạo măng non Raul Gonzalez vừa được đôn lên từ đội trẻ đã lóe lên trong đầu HLV thời bấy giờ Jorge Valdano của Real Madrid. Nhưng ông vẫn còn do dự và quyết định tham khảo trực tiếp cảm nghĩ của cậu thiếu niên 17 tuổi này. Chẳng ngại ngần, Raul thẳng thắn: “Nếu ngài muốn giành chiến thắng, cháu sẽ ra sân. Còn nếu không, ngài hãy dùng một người khác”.
Valdano là HLV đã đưa Raul tới đội 1 Real |
Trên xe bus di chuyển tới trận đấu tại vòng 9 La Liga mùa 1994/95 đó, Raul ngủ khò như không có gì to tát. Tự tin là vậy nhưng khi bước vào trận đấu, sự thật là anh đã chơi không tốt, bỏ lỡ các cơ hội ăn bàn và đôi khi tung ra các pha dứt điểm khá nực cười. Rốt cục Real của Raul đã thất thủ 2-3 trên sân của Zaragoza. Nhưng đó chỉ đơn thuần là màn ra mắt không mấy suôn sẻ mà thôi. Thất bại ngày hôm đó hóa ra lại là bài học kinh nghiệm cực lớn dành cho “Hoàng tử bé thành Madrid” để chỉ tuần kế tiếp thôi khi gặp lại đội bóng cùng thành phố Atletico Madrid mà cậu từng trải qua ăn tập hai năm ở đội trẻ (1990-1992), Raul đã tiến bộ rõ nét khi ghi 1 bàn, kiếm về 1 quả penalty đóng góp vào chiến thắng 4-2 của Real. Raul không cần ai thương hại, chỉ cần cho anh cơ hội giống như trận derby Madrid và anh đã đền đáp xứng đáng.
Ấn tượng đầu tiên của người ta về Raul Gonzalez là sự khéo léo, cảm giác bóng hoàn hảo và dứt điểm rất sắc bén, luôn đọc tình huống nhanh hơn bất cứ ai. Nhưng thành công của anh không tới từ tài năng trời phú mà phần lớn là bởi sự thông minh, tập trung, cẩn trọng khi chơi bóng. Về ngoại hình, Raul có dáng vẻ mảnh khảnh, chân vòng kiềng và người hơi gập về phía trước. Nói như một huyền thoại khác của Real, Fernando Hierro thì “anh không đạt điểm 10 hoàn hảo nhưng mọi thứ đều ít nhất đạt mức 8,5.”
Raul luôn biết cách nổi bật giữa dàn sao trong đội bóng |
Mới nhìn qua các buổi tập, không ai nghĩ cầu thủ về sau được mệnh danh là "Chúa nhẫn" Raul (chủ yếu do hành động ăn mừng bàn thắng quen thuộc bằng cách hôn lên nhẫn cưới) sở hữu năng khiếu nổi trội. Cựu trợ lý HLV của Real là Angel Cappa từng nói: “Raul là một bất ngờ với chúng tôi. Anh ta dắt bóng chậm, chạy chậm, không thể tranh bóng bổng, dứt điểm không có gì đặc biệt”. Nhưng người từng làm việc cùng danh thủ sinh năm 1977 này cũng không quên bổ sung: “Khi trận đấu chính thức bắt đầu, mọi chuyện đều thay đổi, anh ấy dẫn bóng tốt, qua người tốt, dứt điểm cực giỏi ở mọi tư thế. Raul là một cầu thủ hoàn hảo, là của hiếm trong thế giới bóng đá”.
Raul ngày một chứng minh được nhân cách, ý chí và nội lực để vượt qua những giới hạn của bản thân. Anh yêu bóng đá cuồng nhiệt và thực sự là như vậy. Giữa Raul bên ngoài và một Raul trên sân bóng có một độ vênh không nhỏ. Anh là người giản dị, khiêm tốn ngoài đời thường nhưng khi bước vào sân là một chiến binh với ngọn lửa đam mê luôn hừng hực. Chính Raul cũng từng thừa nhận rằng “Bóng đá là cuộc sống của tôi và sân cỏ là nơi tận hưởng điều đó.”
Raul đã giành được mọi danh hiệu cao quý cùng Real |
Tình yêu với trái bóng và với Real đã giúp Raul có quãng thời gian 16 năm trụ lại sân Santiago Bernabeu, một thành tích không hề dễ dàng. Tại đây, anh được mang băng đội trưởng và giành được tất cả những danh hiệu cao quý nhất ở cấp độ CLB bao gồm 6 La Liga, 3 Champions League, 2 cúp Liên lục địa… Anh hiện đang là cầu thủ chơi nhiều trận nhất cho Real (741) và cũng từng là chân sút vĩ đại nhất trong lịch sử CLB cho tới khi bị hậu bối Cristiano Ronaldo vượt qua đầu mùa giải này. Chính Ronaldo, người vốn nổi tiếng ngạo mạn cũng đã phải thốt lên rằng “Đối với tôi, Raul luôn là số 1.”
Chỉ đáng tiếc rằng sự nghiệp quốc tế của huyền thoại Raul Gonzalez lại không thành công như mong đợi. Giai đoạn đỉnh cao của tiền đạo có cái chân trái kỳ diệu này lại rơi vào lúc Tây Ban Nha chỉ mang biệt danh “Vua vòng loại” mà thôi. Trong suốt 3 VCK World Cup, 2 kỳ VCK Euro tham dự, thành tích cao nhất của anh cùng La Furia Roja chỉ là lọt vào tứ kết các giải đấu lớn. Quyết định chia tay đội tuyển năm 2008 sau khi bị HLV đương nhiệm Luis Aragones ghẻ lạnh đã tạo nên một cuộc tranh cãi lớn thậm chí gây chia rẽ cả đất nước Tây Ban Nha khi người ta cho rằng "Nhà hiền triết" không muốn gọi đội trưởng Real chỉ vì sợ động chạm tới quyền lợi của nhóm cầu thủ Barcelona trên tuyển (lúc đó đang là nòng cốt và chiếm số lượng lớn).
Chỉ tiếc là thành công tại ĐT Tây Ban Nha đã lẩn tránh "Chúa nhẫn" |
Dẫu vậy, với 102 lần khoác áo ĐTQG và ghi 44 bàn thắng, Raul vẫn xứng đáng với những mỹ từ mà đối thủ kiêm đồng đội Pep Guardiola dành cho: “cầu thủ quan trọng nhất trong lịch sử bóng đá Tây Ban Nha” và nhận được sự đồng ý của nhiều người. Tại xứ đấu bò, việc huyền thoại Real Madrid vĩ đại này chưa bao giờ giành Quả bóng vàng, danh hiệu cá nhân cao quý nhất với một cầu thủ là một bê bối, một sự căm phẫn lớn lao. Michael Owen, một cựu ngôi sao của Real trước nay chưa từng được ưa thích tại Tây Ban Nha chỉ đơn giản bởi anh được xem là kẻ cướp ngôi. Theo nhiều người, năm 2001 đó đúng ra Quả bóng vàng (khi đó tên chính xác phải là Quả bóng vàng châu Âu do các nhà báo bầu chọn, hoàn toàn tách biệt với danh hiệu Cầu thủ xuất sắc nhất thế giới của FIFA) mà tiền đạo người Anh có được phải là của Raul, đó mới là công lý cần được thực thi.
Nhưng dù cho cả sự nghiệp Raul không được tôn vinh dưới cấp độ cá nhân thì anh vẫn là một người hùng trong lòng người hâm mộ chỉ bởi một quan điểm xuyên suốt: “Tôi muốn được nhớ đến như cầu thủ của tập thể”. Trong dàn sao của “Dải ngân hà” Real trước đây, Raul dù không có kỹ thuật thượng thừa như Zidane, không có những pha đi bóng mê hoặc như Ronaldo, không nhanh như Owen, không bóng bảy như Beckham… nhưng luôn có chỗ đứng tại CLB và trong trái tim các Madridista bởi lòng trung thành, sự tận tụy. Đúng như cựu HLV Valdano của Los Blancos đã nói: “Raul đồng nghĩa với Real, là bộ mặt của CLB suốt 25 năm qua. Anh cam kết tuyệt đối, nỗ lực hơn hết thảy, chuyên nghiệp vô cùng mỗi ngày trong cuộc đời của mình.”
Raul mới giã từ sự nghiệp trong màu áo New York Cosmos |
Từ năm 1995 cho tới 2004, Raul chưa khi nào ghi dưới 20 bàn thắng cho Real mỗi mùa. Ở tuổi 38, anh vẫn ghi bàn quyết định giúp New York Cosmos đánh bại Fort Lauderdale Strikers tại bán kết giải vô địch Bắc Mỹ NASL, kiến tạo cho đồng đội nâng tỉ số lên 3-1 trước Ottawa Fury trong trận chung kết. Danh hiệu thứ 22 trong sự nghiệp giành được tại Mỹ là cái kết có hậu cho sự nghiệp huyền thoại của Raul nhưng người hâm mộ tin anh vẫn còn có thể làm được hơn thế. Thời gian đã lấy đi của “Chúa nhẫn” nhiều tố chất thi đấu nhưng niềm đam mê và tình yêu với trái bóng vẫn còn đó. Các Madridista tin chắc ngay cả khi Raul xỏ giày bước tới Bernabeu đá El Clasico với Barca cuối tuần này, vẫn không một ai xem thường. Anh chỉ cần giản đơn, bình dị như vậy, thế giới để chúng tôi lo.
Nhưng tiếc rằng đó cũng chỉ là một giấc mơ, nó đã kéo dài 21 năm và giờ tới lúc kết thúc để chúng ta trở lại với thực tại. Tạm biệt Hoàng tử!
Mạnh Hùng