Người ta không cần phải là một thiên tài để trở nên vĩ đại. Ở Serie A cuối tuần qua, tiền đạo vô danh Raffaele Rubino của CLB Novara đã chứng minh điều ấy, sau khi anh lập được một kỷ lục “vô tiền, khoáng hậu” trong lịch sử bóng đá Italia.
Ghi 2 bàn trong chiến thắng 4-0 trước Chievo, tiền đạo Zlatan Ibrahimovic của Milan đã chính thức gia nhập đội ngũ gồm gần 80 chân sút từng ghi được từ 100 bàn thắng ở Serie A trở lên. Đó là sự kiện được mong chờ bậc nhất, nổi bật bậc nhất bởi Ibrahimovic là một cái tên vĩ đại, người gắn liền với những chức vô địch ở bất cứ đâu anh đến. Nhưng chiến công của Ibra chẳng là gì so với điều kỳ diệu mà Raffaele Rubino, chân sút đã sắp 34 tuổi của Novara, tạo ra trong trận thắng Parma 2-1. Trái ngược với con số 101 bàn của Ibrahimovic, trận ấy, Rubino mới ghi được bàn thắng đầu tiên của anh ở Serie A. Chỉ 1 bàn thôi, nhưng chân sút vô danh này đã làm nên một kỷ lục “độc nhất, vô nhị”. Anh trở thành cầu thủ đầu tiên trong lịch sử bóng đá Italia ghi được bàn thắng ở cả 4 hạng đấu chuyên nghiệp của calcio cho cùng một đội bóng.
Raffaele Rubino vừa lập kỷ lục ghi bàn ở cả bốn hạng đấu chuyên nghiệp cho cùng một đội bóng ở Italia
Rubino gia nhập Novara từ năm 2001, khi đội bóng này còn là một đội bóng bán chuyên chơi ở hạng Serie C2 (hạng 4, hạng thấp nhất trong hệ thống các giải bóng đá chuyên nghiệp ở Italia). Với 16 bàn trong 34 trận mùa 2001-02, anh được Siena (khi đó đá ở Serie B) mượn về ở mùa giải kế tiếp, nhưng thất bại. Mùa 2003-2004, anh lại chơi cho Torino (cũng Serie B) theo dạng cho mượn và tiếp tục thất bại. Sự nghiệp phập phù của anh với Novara còn trải qua 2 lần phiêu bạt như thế nữa trước khi chính thức “dừng chân” vào năm 2007, khi Novara đang đá ở Serie C1 (hạng 3). Anh lập một kỷ lục ghi bàn mới của mình, 18 bàn/33 trận mùa 2007-2008, trở thành đội trưởng từ mùa 2008-09, ghi thêm 22 bàn nữa giúp đội bóng này thăng hạng Serie B vào mùa 2009-10 và lên hạng Serie A sau mùa giải 2010-2011. Tổng cộng, trong 8 mùa giải khoác áo Novara, Rubino ghi cho đội bóng này 76 bàn thắng ở cả 4 hạng đấu, bao gồm 16 bàn ở Serie C2, 53 bàn ở Serie C1, 6 bàn ở Serie B và dĩ nhiên, 1 bàn ở Serie A.
Kỷ lục của Rubino được tạo ra từ một câu chuyện cổ tích mà trong đó luôn có một thông điệp khuôn sáo kiểu “cứ đi, đi mãi và anh sẽ đến được nơi cần đến”. Bản thân sự thăng tiến thần kỳ của Novara trong hai mùa giải gần nhất (mỗi mùa nhảy 1 hạng) đã là cổ tích, nhưng hành trình của tiền đạo này trong màu áo Novara còn hơn cả một cuốn sách dạy về sự nỗ lực, về những ước mơ không biên giới. Để biết được chất lượng trung bình của một cầu thủ chơi ở hạng Serie C2 thấp kém đến mức nào, thì đây: chỉ có khoảng 20% số cầu thủ trẻ bị thải loại khỏi các lò đào tạo lớn của Milan, Roma hay Juventus chấp nhận xuống đá ở hạng ấy, bởi vì họ tự thấy mình tồi nhất. Thường thì hầu hết các cầu thủ sẽ bị đá ra đường sau khi các đội bóng thăng hạng, bởi họ không đủ trình độ cho các hạng đấu cao hơn, và cứ thế, gần như sẽ chẳng có cầu thủ nào từng đá ở Serie C2 lại được giữ lại cho đến lúc đội leo lên tới Serie B hay Serie A. Thông qua kỷ lục, Rubino nhắn gửi một thông điệp cho mọi cầu thủ rằng đừng quan tâm mình là ai, mà hãy nghĩ mình sẽ làm được những gì và tin tưởng vào điều đó. Thành công rồi sẽ đến.
Thực tế thì cũng là bình thường nếu một cầu thủ trẻ đang chơi ở Serie C2 hoặc Serie C1 ôm mộng một ngày được lên Serie A, vì họ còn tiềm năng phát triển, song với một chân sút đã 30 tuổi vẫn lang thang ở Serie C1 như Rubino đó là một giấc mơ có phần hoang đường. Nhưng tiền đạo quê Bari này đã chứng minh rằng không có gì là không thể, và với vai trò đội trưởng, anh tự xây cho mình con đường biến ước mơ thành sự thật. Ở đâu đó dưới Serie C2, liệu có cầu thủ trẻ nào ước ao đi theo con đường của Rubino hay không, tức là gắn bó với đội bóng của mình cả một thập kỷ để leo lên Serie A? Chắc là không có, bởi họ muốn lập tức được một đội khác ở Serie B hay A mua mình, dù chỉ để dự bị cả mùa. Chính vì vậy mà kỷ lục của Rubino cho đến nay là duy nhất và có lẽ cả trăm năm sau cũng không có ai tái lập được.
Khi Novara lên hạng Serie A lần đầu tiên sau 55 năm, Rubino biết rằng anh sẽ lập được kỷ lục này chẳng sớm thì muộn, nhưng thay vì chuẩn bị sẵn một chiếc áo đấu ghi dấu mốc lịch sử như cách Pippo Inzaghi đã làm khi tiền đạo kỳ cựu này hướng đến cột mốc 300 bàn trong sự nghiệp, đội trưởng của Novara muốn để điều kỳ diệu đến một cách tự nhiên. Để ăn mừng bàn thắng để đời, Rubino chỉ giơ cao một chiếc áo cộc với chữ Record (kỷ lục) mà có lẽ một đồng đội của anh bên ngoài sân đã viết vội lên đó. Có hay không có kỷ lục, sự nghiệp của Rubino cũng chỉ khiêm tốn và giản dị như chiếc áo và chữ Record viết tay ấy và kỷ lục cũng không giúp anh được chuyển tới một đội bóng lớn hơn. Mùa tới, rất có thể anh sẽ cùng Novara trở lại Serie B và rồi giải nghệ với chỉ 1 mùa giải Serie A trong sự nghiệp, nhưng tên anh sẽ còn lưu mãi trong lịch sử bóng đá Italia.
(Theo Thể Thao Văn Hoá)