Barca muốn Fabregas trở về, để kế thừa vị trí mà Xavi để lại trong tương tai không xa. Nhưng Fabregas vốn không hề giống Xavi. "Đứa con rơi" của xứ Catalan chỉ đáng sợ ở vai trò tiền vệ kiến tạo. Còn nếu muốn tìm một nhà tổ chức trận đấu, một thủ lĩnh ở khu vực giữa sân, và lối chơi mang phong cách tiki-taka thì Barca nên xem xét Wilshere như một ứng viên nặng ký.
Sức ép dành cho Jack Wilshere là cực kỳ khủng khiếp. Một tuần về trước, giới hâm mộ Anh tỏ ra thất vọng khi anh chơi quá bình thường trong trận giao hữu của ĐT Anh trên đất Đan Mạch và mờ nhạt hơn nhiều so với tài năng trẻ của đối phương là Christian Eriksen. Ở Emirates, anh phải đối mặt với những tiền vệ xuất sắc nhất thế giới hiện nay, Xavi và Iniesta, chưa kể Messi cũng hoạt động ở khu vực trung lộ. Gánh nặng đối với Wilshere càng lớn hơn khi người đá cặp với anh trong sơ đồ 4-2-3-1 là Alex Song nhận thẻ vàng từ phút thứ 7 và buộc phải thi đấu dè dặt cho đến khi bị thay ra ở phút 69.Jack Wilshere đã chơi cực tốt trong trận đấu với Barcelona
Nhưng sức ép nặng nề ấy không thể đánh gục bản lĩnh, tâm lý vững vàng của chàng trai vừa tròn 19 tuổi tháng trước. Anh điềm tĩnh trong mọi tình huống, cực kỳ hợp lý, sáng tạo và thăng hoa trong mọi pha xử lý. Để rồi khi rời sân, anh có quyền ngẩng cao đầu nói rằng anh đã che mờ những tiền vệ xuất sắc nhất thế giới trong 90 phút ở Emirates. Nếu như Arsenal được ví như Barca của Premier League thì Wilshere chính là Xavi của Arsenal.
Nhiều chuyên gia, HLV đánh giá Barca là đội bóng đáng sợ nhất trong lịch sử. Họ đáng sợ về khả năng giữ bóng, triển khai tấn công, với những đường chọc khe chính xác, được thể hiện qua bàn mở tỷ số của Villa. Nhưng Barca còn đáng nể ở khía cạnh thu hồi bóng. Khi mất bóng, tuyến hai, hàng công và các tiền vệ cánh di chuyển theo sơ đồ tam giác. Hễ tiền vệ đối phương có bóng, anh ta lập tức bị "quây" bởi 3 cầu thủ Barca. Khi đó, anh ta chỉ có hai giải pháp. Thứ nhất, chuyền ngược về cho các hậu vệ hoặc thủ môn và người nhận bóng không còn cách nào khác là phất dài lên, phất dài thì thường không chính xác, lại mất bóng, lại bị Barca dồn ép. Thứ hai, dùng kỹ thuật cá nhân và nhãn quan chiến thuật tốt để phá vòng vây. Rất hiếm tiền vệ trên thế giới giải quyết tốt phương án thứ hai. Như Real Madrid, với những tiền vệ xuất sắc như Xabi Alonso, Di Maria, Oezil cũng không làm được điều này trong trận Siêu kinh điển hồi đầu mùa, để rồi không thể đưa bóng qua vạch giữa sân. Trận tứ kết lượt đi với Barca mùa trước, Song lẫn Diaby đều thất bại ở nhiệm vụ giải vây.
Nhưng ở Emirates rạng sáng qua, Wilshere đã thành công. Cần biết rằng, Wilshere thường phải nhận bóng trong tư thế quay lưng. Nhưng anh đã xử lý cực kỳ tinh thế, thông minh. Hoặc là một pha thả bóng xuyên qua hai tiền vệ đối phương. Hoặc là một pha rê dắt bằng chân trái khéo léo. Khi Wilshere "thoát" được vòng vây, Arsenal lập tức có cơ hội phản công hoặc tấn công vì đối phương đã đẩy đội hình lên cao. Đó là lý do trận đấu đã diễn ra theo kiểu đôi công suốt 90 phút. Barca hiếm khi để đối phương đá kiểu đó, nhất là sau khi họ đã có bàn mở tỷ số. Thường thì khi đã có bàn dẫn trước, họ rất dễ dàng kiểm soát khu vực trung tuyến. Nhưng vì Wilshere đã chơi quá xuất thần, như lời thừa nhận sau trận đấu "Đây là trận đấu xuất sắc nhất của tôi", Barca trong một lần hiếm hoi đánh mất sự chủ động ở khu vực giữa sân.Quyết định rút Villa, thay bằng Keita với ý định gia cố tuyến giữa của Pep Guardiola chính là bằng chứng sống động về tài năng của Wilshere, bằng chứng về việc anh đã chiến thắng trong cuộc đối đầu với những Xavi, Iniesta và Busquets, những nhà vô địch thế giới. Cũng cần biết rằng, đòn phản công mang lại bàn thắng quyết định cho Arsenal vốn xuất phát từ Wilshere, với đường chuyền đơn giản nhưng lợi hại cho Fabregas, rồi đến Nasri và Arshavin kết thúc thành công.
(Theo Thể Thao Văn Hoá)