Inter không "điên" như trong câu hát truyền thống "Amala. Pazza Inter Amala", nhưng họ đang làm cả thế giới phải nói về mình, bởi ở Giuseppe Meazza một thế hệ "Grande Inter" mới đã ra đời.
1. Thất bại ở Manchester và con đường đi tìm công thức chiến thắng
"Scudetto này thuộc về Mourinho", ngài chủ tịch Moratti đã nói như vậy trong ngày đăng quang Scudetto lần thứ 5 liên tiếp của Inter. Đó chắc chắn không phải lời nói để lấy lòng vị HLV người Bồ Đào Nha, dù đã có những tin đồn chẳng hay ho gì về tương lai của Người đặc biệt ở Madrid. Đơn giản, bởi Moratti hiểu, mình đã đúng khi trao đứa con tinh thần của mình cho một HLV vĩ đại.
Nhìn lại quãng thời gian 2 năm Mourinho tới Inter, có thể khẳng định thất bại trước MU ở Champions League là bước ngoặt đáng nhớ nhất trong sự nghiệp huấn luyện của ông. Thảm họa ấy đã chỉ ra những bất cập trong đội hình Inter ở thời điểm đó cũng như những điểm yếu về tinh thần cũng như chiến thuật của các nhà ĐKVĐ Italia.
Thất bại trước MU là động lực cho cuộc cách mạng ở Inter Milan.
Thứ nhất: Thiếu một thủ lĩnh thực sự ở khu trung tuyến, không phải mẫu tiền vệ công nhân như Zanetti hay Cambiasso, mà là một người biết xoay chuyển cục diện trận đấu và tự mình giải quyết thế bế tắc của đội nhà bằng các tình huống sút xa.
Thứ hai: Một hàng tiền vệ có khả năng cầm bóng, đặc biệt phải biết phong tỏa những "bộ não thiên tài" bên phía đối phương, như Xavi của Barca hay Lampard của Chelsea.
Thứ ba: Một hàng thủ chắc chắn. Inter đã có Julio Cesar trong khung gỗ nhưng bộ đôi trung vệ vẫn trở thành nỗi niềm trăn trở của họ suốt mấy năm, khi Samuel, Cordoba, Chivu, Materazzi đá trận hay trận dở.
Và cuối cùng, quan trọng nhất: Một tiền đạo sát thủ, mẫu chân sút với hiệu suất 20 bàn thắng mỗi mùa, nhưng phải biết tận dụng tối đa những cơ hội ít ỏi mà đồng đội tạo ra cho mình.
Tìm ra mảnh ghép thích hợp cho bốn yếu tố đó kết hợp sự ổn định trong phòng thay đồ không gì khác là con đường mà Mourinho đưa Inter tới cú đúp ở mùa giải này và hướng tới cú ăn ba lịch sử ở Bernabeu.
2. Song tấu "M2M"
Những suy nghĩ ấy của Mou nhanh chóng được Moratti ủng hộ. Một mùa chuyển nhượng sôi động cũng như thành công bậc nhất ở Giuseppe Meazza trong 2 thập kỷ qua lập tức được khởi động , với nhiệm vụ mang về cho Inter những con người cần thiết nhất cho chiến dịch đầy tham vọng của Nerazzurri.
Đó là Diego Milito và Thiago Motta từ Genoa, một cỗ máy săn bàn không run sợ trước bất cứ hàng phòng ngự nào cùng một tiền vệ thủ chơi đầy đầu óc nhằm gia cố vị trí chơi bên cạnh Cambiasso và Zanetti ở khu trung tuyến. Inter cũng đẩy Burdisso sang Roma và đón "hòn đá tảng" Lucio từ Bayern, người bị đội bóng nước Đức đá ra đường vì bị Van Gaal ghẻ lạnh.
Sneijder: Một trong 3 bản hợp đồng thành công nhất Inter mùa vừa rồi cùng với Lucio và Diego Milito
Song, phi vụ áp phe đáng nhớ nhất của bộ đôi M2M (Moratti, Mourinho) chính là bản hợp đồng siêu hời mang tên Ibrahimovic. Tiền đạo người Thụy Điển đã chẳng còn động lực thi đấu và luôn bị cho rằng chưa đủ tầm để thể hiện mình trong các trận cầu lớn. Nhưng trong mắt Barca, anh vẫn là sự lựa chọn số 1 cho cuộc "chạy đua vũ trang" cùng "Nhà trắng". 65 triệu euro được chuyển tới két sắt nhà Moratti, kèm theo đó là món quà "bonus" mang tên Samuel Eto'o cho "Người đặc biệt".
Với số tiền khổng lồ ấy, ngài chủ tịch của tập đoàn dầu lửa chẳng ngại ngần khi mua đứt sự phục vụ của Sneijder, "ngôi sao hạng bét" trên dải thiên hà Galasticos 2.0 của Real Madrid. Vậy là khi mùa thu bắt đầu, Mourinho xem như đã có đủ đáp án cho 4 bài toán chiến thuật đặt ra hồi đầu mùa giải.
Song mọi việc hóa ra lại chẳng dễ dàng như nhiều tifosi vẫn nghĩ. Sự sa sút của Milan, Juventus và cả Roma nữa mới là thứ giúp Inter ngự trị trên ngôi đầu của bảng xếp hạng khi lượt đi kết thúc, chứ không phải thứ sức mạnh hủy diệt mà các Interisti vẫn chờ đợi. Milito vẫn đều đặn ghi bàn, Sneijder chơi ngày một khởi sắc, Lucio đánh thức bản năng của Samuel để hợp thành bộ đôi trung vệ đáng sợ nhất ở Serie A, nhưng thất bại ở Nou Camp (thua Barca 0-2) đã giáng cho họ một đòn chí tử. Sự thật, Inter vẫn còn quá non nớt để tiến lên đỉnh vinh quang.
3. Tới sự có mặt của Pandev và sự thay đổi chiến lược của Mourinho
Rõ ràng, mệnh lệnh chiến thắng ở Champions League của Moratti là không thể cưỡng lại. Nhưng khi năm mới 2010 bắt đầu, quả thật ông vẫn đang loay hoay với lời giải cho bài toán chiến thuật của Nerazzurri. Sơ đồ 4-3-1-2 chẳng mang về nhiều hiệu quả như kì vọng, bởi sức xuyên phá của hàng công vẫn khá khiêm tốn, trong khi hàng thủ vẫn đôi lúc để lộ ra những yếu điểm chết người.
Pandev đã hoà nhập rất nhanh với Inter
Thực tế đã chứng minh, quyết định để Inter đá với đội hình 3 tiền đạo thực sự đã làm thay đổi toàn bộ "lịch sử" của đội bóng. "Mou" cần thêm một tiền đạo trái đúng nghĩa nữa cho sơ đồ 4-1-2-3 và mảnh ghép mang tên Goran Pandev từ đội bóng thủ đô Lazio đã tới thật đúng lúc. Sự xuất hiện của "kèo trái" người Macedonia lập tức biến Inter thành "cỗ máy chiến tranh" đáng sợ nhất với Pandev và Eto'o đá dạt biên, Sneijder hộ công cho một mũi nhọn duy nhất Milito. Cùng với đó là vị trí của Zanetti (chuyển sang cánh trái đá thay cho Chivu), được Motta, Muntari, Stankovic chia sẻ tạo nên một Inter mềm mại uyển chuyển nhưng cũng vô cùng vững chắc. Dù có lúc Pandev không đáp ứng được đòi hỏi đặt ra, hoặc trong giai đoạn Eto'o phải thi đấu ở CAN, nhưng hàng tiền vệ đầy sao của Inter cùng sự trưởng thành nhanh chóng của Balotelli vẫn đủ sức đưa cả đội vượt qua những giờ phút khó khăn nhất.
Song, "phát kiến" lớn nhất của Mourinho ở mùa giải này, chính là thuần phục "ngựa chứng" Balotelli và thuyết phục Eto'o lui về đá... hậu vệ phải. Quả thật, trong trận lượt về với Barca ở Nou Camp hay Chelsea ở Stamford Bridge, người ta thấy "Báo đen" lùi về rất sâu ở phần sân nhà để làm nhiệm vụ phòng thủ. Một điều quá đặc biệt mà chưa bao giờ người ta thấy ở tiền đạo người Cameroon.
Còn với Balotelli, các chuyên gia bóng đá thừa nhận rằng, anh là một phần quan trọng trong con đường viễn chinh của Inter. Tuy nhiên, bệnh sao cùng tính cách chẳng giống ai của tiền đạo này làm cho nội bộ Inter nhiều lúc rơi vào cảnh rối ren. Chính sự phục hồi "nhân phẩm" kịp thời của Super Mario trước thềm những trận cầu quan trọng của đội bóng cũng như cách Mou đứng lên bảo vệ các cầu thủ của mình là một sự bảo đảm mạnh mẽ nhất về mặt tinh thần cho cả đội.
Vĩ thanh
Nhân cách, tài năng và cá tính của Mourinho đã biến ông thành một Interista thực thụ, và chính ông, quay trở lại, giúp Inter tìm ra cái cá tính nguồn cội của mình. Và một khi đội bóng ấy sống với đúng bản sắc thực, nó sẽ là một đội bóng vĩ đại. Inter không điên như trong câu hát truyền thống "Amala. Pazza Inter Amala", nhưng họ đang làm cả thế giới phải nói về mình, bởi ở Giuseppe Meazza một thế hệ "Grande Inter" mới đã ra đời.
(Theo VTC)