Chiến thắng trước Auxerre đã không đủ để tạo cú hích cho Milan, và thầy trò HLV Allegri tiếp tục phải chịu một đòn đau. Với trận hòa Catania, trong khi Inter bắt đầu chạy “ngon lành” hơn (dù vẫn phụ thuộc vào Eto’o), Milan cho thấy họ chưa sẵn sàng để đua tranh Scudetto.
San Siro rợp trong sắc đỏ - đen khi Milan bước vào cuộc tiếp đón Catania. Tất cả cùng chờ đợi sự lạc quan từ chiến thắng trước Auxerre, với cú đúp của Ibrahimovic, sẽ được Milan duy trì để giành trọn 3 điểm và chứng minh mình thực sự đã vào guồng. Tuy nhiên, cũng giống như một tuần trước ở sân Dino Manuzzi, các CĐV Milan đã phải rời San Siro cùng nỗi thất vọng tràn trề, với vết thương Cesena càng rộng miệng hơn.
Lại một trận đấu thất vọng của AC Milan
Về mặt lý thuyết, Milan đã không thể tung ra sân đội hình mạnh nhất, bởi chiến thắng trước Auxerre đã khiến HLV Allegri phải đổi lại bằng việc mất Pato, Ambrosini và cả Robinho. Dù vậy, những gương mặt còn lại của đội bóng đỏ - đen vẫn nổi trội hơn so với các đồng nghiệp bên phía Catania. Chỉ có điều, dù trội hơn về gần như mọi mặt, nhưng các ngôi sao của Milan không thể sánh bằng Catania về một điểm cực kỳ quan trọng - là chìa khóa để giải quyết trận đấu: động lực thi đấu.
Trong gần cả trận, Milan là những đôi chân rệu rã và vô thần. Đội bóng ấy đã đánh mất bản lĩnh của một ông lớn. Chính xác hơn thì Milan đã không thể hiện được điều này từ suốt một năm qua, kể từ sau khi triều đại Ancelotti khép lại. Những gì đọng lại ở San Siro đêm thứ Bảy vừa qua chỉ là sự phụ thuôc vào Ronaldinho trong việc tìm kiếm bàn thắng; một Boateng tiếp tục làm chủ khu trung tuyến bằng lối chơi năng nổ; và một Inzaghi dù đã đánh mất sự nhạy cảm nhưng vẫn đóng vai kẻ cứu rỗi.
Còn những con người khác, họ ở đâu? Khi Ambrosini chấn thương và Gattuso ngồi dự bị, Pirlo được đeo băng đội trưởng, nhưng tiền vệ 31 tuổi này đã không cho thấy được mình là thủ lĩnh thực sự của Milan, cả về dẫn dắt thế trận lẫn tinh thần. Sự rườm rà, xử lý bóng rất vô trách nhiệm và bất cẩn, Pirlo đã khiến không ít tình huống tấn công của Milan mất đi yếu tố tốc độ. Trong khi đó, Seedorf đánh mất sự nhạy bén và cực kỳ chậm chạp. Chưa kể, tiền vệ người Hà Lan luôn thể hiện sự cẩu thả trong cách tình huống dứt điểm từ xa.
Nếu như nguyên nhân thất bại trước Cesena xuất phát từ hàng thủ, thì bàn thua trước Catania là hậu quả của tuyến giữa. Trong tình huống Abiatti phải vào lưới nhặt bóng, các tiền vệ Milan quá lơ là, không một ai áp sát và để Capuano tự do tung cú sút xa đầy uy lực. Có thể, tuổi tác không phải rào cản lớn nhất với Seedorf, và đặc biệt là Pirlo, nhưng họ đã không thể tìm cho mình một động lực để thi đấu. Không động lực, những con người ấy như cái bóng vật vờ, khiến đội hình Milan trở nên mất cân bằng. Sự xuất hiện của Gattuso sau đó cũng không mang đến khác biệt nào.
Khi những người cũ mất động lực và chơi mờ nhạt, thì thật khó để đòi hỏi Ibra có thể tạo nên khác biệt, như khi anh làm tung lưới Auxerre. Hơn nữa, việc đẩy Ibra ra phải để lấy chỗ cho Inzaghi càng khiến anh không có cơ hội để lập công. Rõ ràng, ai cũng nhận thấy Ibra là mẫu tiền đạo lười di chuyển, nên yêu cầu anh “đóng thế” Pato thật khó mà có hy vọng thành công. Vì vậy, không khó hiểu khi Ibra lúc “đạp chân” Pippo, lúc đá chung cánh trái với Ronaldinho.
Trong thế trận rối như thế, Milan cần thêm mẫu cầu thủ Robinho, với khả năng di chuyển đa dạng và rất quái. Chỉ có điều, sau khi thể hiện dấu ấn nhất định trước Auxerre, Binho bị đau nhẹ và không còn đủ thể lực cho cuộc chiến với Catania. Sau trận hòa đầy thất vọng, HLV Allegri đã công khai bày tỏ mong muốn Binho kịp bình phục trong chuyến làm khách của Lazio đêm 22/9 tới. Nhiều khả năng, đó sẽ là một trận đấu mà Milan có nhiều xáo trộn đáng kinh ngạc.
(Theo Thể Thao Văn Hoá)