Với sự góp mặt của “Ngài Scudetto”, Milan đã có nhiều tiến bộ vượt bậc so với chính họ ở Serie A. Tuy nhiên, đằng sau ngôi đầu bảng đáng mơ ước ấy là không ít âu lo.
1. Vị trí đầu bảng là một lợi thế không nhỏ cho Milan bởi trong cả 6 mùa bóng gần nhất, Inter và Juve đều đăng quang sau khi đánh chiếm ngôi đầu trước kỳ nghỉ Đông (xem bảng). Việc vươn lên ngôi đầu là sự khẳng định cho các nỗ lực không ngừng của Milan sau nhiều mùa bóng thất bại. đây là lần đầu tiên sau 8 năm kể từ mùa 2002/03, Rossoneri mới lại khép lại năm cũ với vị trí cao nhất trên BXH.AC Milan: Còn lắm những âu lo
Tuy nhiên, những con số khác lại cho thấy, Milan là một trong những đội đầu bảng có điểm số thấp nhất sau 17 vòng đấu kể từ khi Serie A tính 3 điểm cho một trận thắng vào mùa 1994/95. Cụ thể, 36 điểm/17 vòng của Milan chỉ hơn thành tích cùng kỳ của các đội đầu bảng Parma (mùa 94/95, 35 điểm), Milan (95/96, 34), Juve (96/97, 33) và Fiorentina (98/99, 35). Nghĩa là Milan đang tận dụng rất tốt thời cơ nhằm lấy lại vị thế đã mất trong làng bóng đá Italia, chứ chưa thể đạt đến tầm thống trị giải đấu như Juve và Inter đã làm được ở 6 mùa bóng vừa qua.
2. Một vấn đề khác đặt ra sau thất bại trước Roma chính là việc Milan chưa thực sự chơi tốt trong các trận cầu lớn. Họ đánh bại Inter chủ yếu nhờ đối thủ khủng hoảng, vượt qua Fiorentina mà “tim đập, chân run”, trong khi hòa Lazio, thua cả Juve và Roma đều trên sân nhà. Có ý kiến cho rằng Milan đang gợi nhớ hình ảnh của đối thủ cùng thành phố Inter ở mùa giải 2001/02. Khi ấy, Inter cũng thể hiện được sự tiến bộ vượt bậc dưới thời tân HLV Cuper, vươn lên đầu bảng trước kỳ nghỉ Đông (34 điểm/16 vòng) nhưng không để lại chút ấn tượng trong các trận cầu lớn và cuối cùng, mất Scudetto ở vòng chót sau thất bại 2-4 trước Lazio.
Milan 2010/11 và Inter 2001/02 mang cùng một gánh nặng lịch sử sau nhiều mùa bóng thất bại, cùng biết cách giành điểm tối đa trước các đối thủ trung bình và yếu, nhưng cũng cùng nhạt nhòa ở các trận cầu lớn. Ngoài ra, họ đều dựa nhiều vào hơi thở của một tiền đạo xuất sắc (Ibrahimovic và Vieri). Lối chơi đơn điệu và khô cứng của Inter-Cuper là lý do chính khiến họ quá dễ bị bắt bài, dẫn đến căng cứng tâm lý ở nút thắt quyết định và sụp đổ. Kỳ thực, hiện Milan cũng đang mong manh như thế khi cả sự kỳ vọng khổng lồ đè nặng lên đôi vai Ibra. Không Milanista nào muốn một viễn cảnh đau buồn như đối thủ cùng thành phố vào tháng 5/2002 nhưng nếu thế, hãy đợi HLV Allegri thay đổi điều gì đó…
(Theo báo Bóng Đá)