Cần phải khẳng định là Milan đã tận dụng quá tốt đợt nghỉ dành sân cho các ĐTQG hồi tháng 10. Trước kì nghỉ, Milan đá 9 trận ở Serie A và Champions League, thắng 3, hòa 3, thua 5, ghi 7 và thủng lưới 9 bàn. Sau kì nghỉ này là một serie những thành công, những cuộc lội ngược dòng, những trận đấu với “tốc độ” 2 bàn/trận. Milan đã đá 7 trận ở các giải và không một lần thất bại (thắng 5, hòa 2, ghi 14 bàn, thủng lưới 8 bàn). Các nhà bình luận cho rằng, nỗi lo sợ thất bại đã khiến Leonardo trở nên dũng cảm đến mức liều lĩnh khi áp dụng một sơ đồ chiến thuật cực kì mất cân bằng với đặc sệt chất Brazil theo kiểu sơ đồ 4-2-4 đã giúp những người samba chiến thắng ở World Cup 1958. Không đội bóng châu Âu nào áp dụng sơ đồ này, vì nó ẩn chứa quá nhiều rủi ro. Các tiền đạo Brazil của Milan luôn xuất phát ở 2 cánh (Ronaldinho và Pato), trong khi ở trung tâm Borriello cố gắng tạo ra sự cân bằng chiến thuật nhờ di chuyển không bóng, và Seedorf chơi phía sau cả 3 trong vai trò điều phối. Milan hiện tại đã khác thời kì đầu của quá trình hồi sinh do thể lực đã được phục hồi sau giai đoạn đá giao hữu với mật độ giết người trong mùa hè, và đặc biệt, đã tự tin hơn, chơi như một đội bóng hơn. Họ không đá vật vờ như trước để rồi chỉ vùng lên trong hiệp 2, mà đã chủ động áp đặt lối chơi và ghi bàn trước. Rất khó có thể tiêu diệt được Milan trong lúc họ “lên đồng” bởi lối chơi kiểu 4-2-1-3 ấy đi ngược lại mọi nguyên tắc của bóng đá.
Bí quyết của lối chơi ấy không có gì quá khó hiểu: luôn khống chế trận đấu từ đầu, nhanh chóng ghi bàn dẫn điểm trước. Sau khi có ít nhất 2 bàn cách biệt, các đối thủ bao giờ cũng chơi hay hơn Milan, vì Milan không thể duy trì liên tục tốc độ “lên đồng”. Khi chỉ còn đá phòng ngự để bảo vệ tỉ số, Milan luôn mắc sai lầm và đấy là lí do tại sao các tifosi vẫn giật mình thon thót khi nguy cơ bị lật ngược thế trận lúc nào cũng hiển hiện. Liệu Milan có thể đi xa với chiến thuật ấy? Chắc là không. Leonardo chỉ đơn giản là không thay đổi một sơ đồ chiến thắng một khi Milan cứ thắng mãi. Những gì xảy ra trong thời gian qua có lẽ chỉ là hiện tượng và rồi Leonardo cần những thay đổi lớn khác nhằm duy trì niềm cảm hứng cũng như thành tích đang có. Điều đó mới khó, và kì nghỉ này chưa chắc đã có lợi cho Milan về mặt tinh thần. Dù sao đi nữa, Milan đã trở lại tốp đầu.
Cùng kì mùa trước, Inter đang đứng đầu bảng với 27 điểm, hơn Milan đứng thứ hai 1 điểm và Juve đứng thứ ba 3 điểm. Bây giờ, cách biệt trở nên lớn hơn, do Milan khởi đầu quá chậm chạp (ít hơn 4 điểm), Juve dậm chân tại chỗ (cùng được 24 điểm) và Inter tiến bộ (hơn 2 điểm). Khi Serie A trở lại, khoảng cách này sẽ được rút ngắn lại, hay rộng thêm ra?
Điều gì đã xảy ra với Milan? 1) Sơ đồ chiến thuật: Từ chỗ xoay xở khó khăn trong giai đoạn đầu với sơ đồ 4-3-3, 4-4-2 và 4-3-1-2, Leonardo đã chuyển sang sơ đồ tấn công mang tính mạo hiểm hiện tại, với sơ đồ 4-2-3-1 (biến thể là 4-2-1-3 khi có bóng), trong đó cặp Ambrosini-Pirlo trấn ngữ trung tuyến, Seedorf đá hộ công ở trung tâm, Ronaldinho lệch trái, Pato lệch phải và Borriello đá trung phong. 2) Tinh thần của đội: Chiến thắng đẻ ra chiến thắng. Thành công đã củng cố thêm niềm tin cho các cầu thủ, vốn rất rệu rã thời gian đầu mùa. 3) Ronaldinho: Thành công của Milan có công rất lớn của Ronaldinho về mặt chiến thuật và tinh thần. Các sơ đồ của Milan đều không có hiệu quả nếu như tiền vệ người Brazil không lấy lại được phong độ xuất sắc như hiện tại. Trong một tháng qua, Ronaldinho đã ghi 2 bàn thắng, chuyền 5 đường quyết định dẫn đến 5 bàn thắng. 4) Hàng thủ: Nesta và Thiago Silva đang chơi cực tốt trong giai đoạn này và bản lề cho những chiến thắng (theo đúng nghĩa của nó, Nesta ghi 2 bàn trong trận thắng Chievo, Thiago Silva mở tỉ số trận hạ Lazio). 5) Sự tỏa sáng của các cá nhân: Ronaldinho, Pato, Borriello, Nesta, Dida và Thiago Silva là những nhân tố nổi bật trong thời gian qua. Milan: Từ Roma đến Lazio Trận thắng Roma hôm 18/10 đã mở ra cả một chu kì thành công của Milan. Trước đó, từ đầu giải cho đến trận thua Zurich 0-1 ở Champions League hôm 4/10, Milan đã trải qua một sự khởi đầu đầy rẫy những thất bại và thất vọng, có lẽ là thất vọng nhất trong hơn 2 thập kỉ Milan gắn bó với Berlusconi. Thời gian Serie A nghỉ không đá trong hai tuần (từ 4/10 đến 18/10) đã tạo một bước ngoặt quan trọng giúp Leonardo có những điều chỉnh cụ thể (quan trọng nhất là chiến thuật 4-2-1-3, với việc bố trí Seedorf hỗ trợ bộ ba tấn công Ronaldinho-Borriello (hoặc Inzaghi)-Pato). Những thay đổi về thành tích cụ thể như sau: Từ 23/8 đến 4/10/2009 Serie A (7 trận): Siena-Milan 1-2, Milan-Inter 0-4, Livorno-Milan 0-0, Milan-Bologna 1-0, Udinese-Milan 1-0, Milan-Bari 0-0, Atalanta-Milan 1-1. Tổng cộng: 2 thắng, 3 hòa, 1 thua, ghi 4 bàn thắng, thủng lưới 7 bàn. Champions League (2 trận): Marseille-Milan 1-2, Milan-Zurich 0-1. Tổng cộng: 1 thắng, 1 thua, ghi 2 bàn, thủng lưới 2 bàn Serie A (5 trận): Milan-Roma 2-1, Chievo-Milan 1-2, Napoli-Roma 2-2, Milan-Parma 2-0, Lazio-Milan 1-2. Tổng cộng: 4 thắng, 1 hòa, ghi 10 bàn, thủng lưới 5 bàn. Champions League (2 trận): Real Madrid-Milan 2-3, Milan-Real Madrid 1-1. Tổng cộng: ghi 4 bàn, thủng lưới 3 bàn. |
(Theo Thể Thao Văn Hoá)