Khi Andoni Iraola nhảy múa giữa một loạt các cầu thủ M.U để rồi dứt điểm chệch cột dọc trong gang tấc, có chúa mới biết dược rằng liệu anh có giễu cợt đội bóng giàu truyền thống bậc nhất xứ sở sương mù hay không? Nhưng khoảnh khắc ấy đủ để trả lời câu hỏi rằng M.U không muốn thắng, hay không thể thắng tại San Mames.
Có đội bóng nào đang rất cần chiến thắng mà cất đi cầu thủ sáng tạo nhất (Scholes) và cơ động nhất (Valencia), để triển khai một đội hình với duy nhất một tiền đạo (Rooney)? Đá phòng ngự phản công trước một đội bóng đang rất thoải mái về mặt tâm lý liệu có phải phương cách hợp lý để lật ngược thế cờ. Khoan nói đến những màn trình diễn trên sân đấu, ngay cách sắp xếp đội hình của Sir Alex cũng đã đủ tạo nên một cảm giác rằng các cầu thủ M.U chẳng việc gì phải quyết chiến để lật ngược thế cờ. Khi cuộc đua Premier League đang đi đến hồi quyết định, mà M.U lại đang chiếm lợi thế so với Man City, cũng không ngạc nhiên khi Sir Alex có những toan tính riêng của mình.
Man Utd không mốn thắng nên thất bại là tất yếu
Nhưng thử lật lại vấn đề, rằng nếu Sir Alex bố trí một đội hình mạnh nhất có thể, liệu Quỷ đỏ có làm nên chuyện ở San Mames hay không? Sau những gì đã trình diễn ở lượt đi, Athletic Bilbao đã khiến người ta phải nhìn họ bằng một con mắt khác, và M.U cũng không phải ngoại lệ. Sau thất bại ở lượt đi, người ta nhắc nhiều đến sự cần thiết của yếu tố kinh nghiệm nơi hàng phòng ngự. Nhưng tại San Mames hôm qua, cầu thủ thi đấu đáng trách nhất chính là lão tướng Ferdinand, người đã chơi như một chú bé học việc ngơ ngác trong tình huống Llorente mở tỷ số.
Sự thực rất phũ phàng: nhìn vào những gì mà M.U đã thể hiện ở San Mames, ngay cả những người lạc quan nhất cũng khó có thể tin vào một màn lội ngược dòng ngoạn mục. Đội bóng ấy đã không có chút lửa chiến đấu nào kể từ khi nhập cuộc, và sự bất hợp lý trong cách sắp xếp nhân sự càng khiến họ trở thành những chú rối trước những đôi chân thanh thoát cùng lối chơi đầy hợp lý của Athletic Bilbao. Bielsa đã tạo được dấu ấn rõ rệt lên một đội bóng tầm trung nhưng có đủ những phẩm chất của một chú ngựa ô, tại La Liga cũng như ở châu Âu. Còn M.U, khi Smalling, rồi Pogba, Welbeck lần lượt được tung vào sân, đó là dấu hiệu của một sự đầu hàng.
Có một điều rất đáng để lưu tâm: chính Bielsa từng tiết lộ rằng lối chơi mà ông áp dụng cho Bilbao chẳng có gì là bí kíp cả, mà chỉ đơn thuần là huy động tối đa sức tranh chấp của các cầu thủ và luân chuyển linh hoạt bằng cách đẩy bóng lên nhanh hết mức có thể. M.U, và nhiều đội bóng khác nữa, hoàn toàn biết điều đó, nhưng lại không thể khắc chế. Bởi vậy, nếu chỉ nói rằng M.U không muốn thắng ở San Mames thì chưa đủ. Sự thực là Quỷ đỏ không thể thắng thì đúng hơn.
Đêm qua xứ Basque đã mở hội bởi sau gần 4 thập kỷ họ mới lại lọt vào đến tứ kết cúp châu Âu, và đó là một chiến tích hoàn toàn xứng đáng. Cám ơn Llorente, cám ơn De Marcos, cám ơn Iraola,... đã dạy cho M.U một bài học xứng đáng. Còn về phần Quỷ đỏ, dù đã chuẩn bị sẵn tâm lý cho một màn chia tay, cú ngã ở San Mames chắc chắn sẽ để lại cho họ rất nhiều day dứt.
(Theo Thể Thao Văn Hoá)