Sẽ thế nào nếu Juve bị nhận chìm không phải 2, mà là 4, thậm chí 6 bàn trên sân Palermo, trên vùng đất mà cả tuần qua đã ngập sũng trong nước mưa như trút? Không, chỉ cần 2, có khi 1 bàn thua, thậm chí một trận hòa theo cái cách Juve đã đá đêm chủ nhật vừa rồi cũng đã là đáng trách lắm rồi (phút lóe sáng duy nhất là cú sút phạt trúng xà của Diego). Vì từ trận đấu này, người ta nhìn thấy những trận kém cỏi nhất của Juve dưới tay Ranieri trong 2 năm qua, thấy những ảo tưởng đã có sau những chiến thắng liên tục đầu mùa của Ferrara tan vỡ từng mảnh, thấy một phần nào đó của ước vọng Scudetto tan biến theo những cú trượt chân mất bóng của Felipe Melo và những màn trình diễn không còn kì ảo của Diego.
Ferrara cũng không thoát những lời chỉ trích: thất bại hoàn toàn trên phương diện chiến thuật. Trong suốt một tiếng đồng hồ, vị HLV 42 tuổi bất lực trước sự áp đặt lối chơi của Palermo và từ những sai lầm trong đánh giá chiến thuật của chính mình. Trong cả trận, Juve chỉ sút về phía đối phương đúng 1 lần, từ đá phạt, còn lại là bóng tối và các tifosi Juve chỉ mong cho trận đấu nhanh kết thúc.
Lỗi ở Ferrara
Nhưng đấy không phải là một thất bại gây sốc, vì những dấu hiệu tụt lùi đã xuất hiện từ nhiều tuần nay, từ trận này qua trận khác, mà Ferrara, với sự non kinh nghiệm của mình, hoàn toàn bất lực trong việc khắc phục. Điều đó thực tế đã thể hiện từ trận hòa Bordeaux, trận hòa ở phút chót với Bologna, trận suýt chết ở Munich và cuối cùng đổ sụp ở Palermo. Mùa trước, cuộc khủng hoảng xảy ra sớm hơn, chủ yếu xung quanh các mâu thuẫn giữa Del Piero và các cựu binh với Ranieri.
Mùa này, Ranieri đã đi, 50 triệu euro được đổ vào thị trường chuyển nhượng, vấn đề lại nằm ở chỗ lối chơi: Juve được xây dựng trên xương sống Brazil, nhưng chất samba đúng nghĩa được thể hiện trong duy nhất trận thắng Roma 3-1 ở Olimpico, còn lại chỉ là ảo ảnh. Khi Melo liên tục mắc lỗi chết người, Diego phập phù chấn thương và bình phục (mà mỗi trận đấu, 80% bóng của Juve qua chân anh), Amauri vô dụng suốt 8 tháng, Ferrara chỉ còn biết bó gối bất lực và chuẩn bị sẵn những lời tự phê sau thất bại.
Thua trận đầu sau 10 trận đấu (6 thắng, 2 hòa ở Serie A, 2 Champions) sau một sự khởi đầu như mơ không phải là một thảm họa. Nhưng cũng không phải là quá sớm khi gióng lên hồi chuông báo động trước một serie các trận đấu thiếu thuyết phục của Juve. Hai tuần không Serie A sẽ là khoảng thời gian thích hợp để Ferrara nhìn lại tất cả các vấn đề trước khi để Inter bỏ quá xa và Champions League trở thành một thảm họa. May sao, khủng hoảng vào thời điểm này chưa chắc đã là tiêu cực. Serie A cũng mới chỉ bắt đầu...
Không samba, không gì thay thế Trước mùa, Ferrara tuyên bố có không ít giải pháp chiến thuật, nhưng chủ yếu là để dùng những người Brazil (đặc biệt là Diego) ấy ra sao khi họ có phong độ tốt nhất, chứ không có giải pháp nào hữu hiệu khi không có họ, hoặc họ sa sút phong độ. Với những gì mà bộ ba Brazil thể hiện, Ferrara hoàn toàn có thể đầy họ lên ghế dự bị một thời gian. Nhưng anh đã quá phụ thuộc vào họ và không dám để họ ngồi ngoài. Liệu anh có nhìn thấy, trận đấu thuyết phục gần nhất của Juve là trên sân Genoa, khi không cần đến Diego, mà áp dụng một lối chơi nghèo chiến thuật, nhưng nặng thể lực và tốc độ, với Camoranesi đá phía sau 2 tiền đạo? |
(Theo Thể Thao Văn Hoá)