Tội nghiệp De Ceglie
Đấy là một trận đấu hết sức khó khăn với Napoli, trong thời điểm Juve khủng hoảng nghiêm trọng, với 2 trận hòa liên tiếp và 1 trận thua ngay trên sân nhà trước Palermo. Lo sợ một thất bại nữa lại ập tới nên sau khi Hamsik gỡ hòa 1-1 cho Napoli, Ranieri đã rút Del Piero ra để thay bằng De Ceglie, với hy vọng bịt chặt những khoảng trống ở cánh trái nhằm bảo toàn tỉ số. Vô ích, bởi ngay sau đó, Lavezzi đã ghi bàn quyết định khiến Juve tụt xuống gần giữa bảng, vị trí thấp nhất của họ kể từ khi trở lại Serie A. Đó là ngày 18/10/2008.
Sức ép đang đè nặng lên Ciro Ferrara |
Sự kiên nhẫn là có giới hạn
Lý do là Ferrara có một lợi thế mà Ranieri không thể nào có được: sự ủng hộ trong nội bộ đội bóng và sức ép với anh từ phía bên ngoài cũng ít hơn với Ranieri, một “người tốt”, nhưng không được lòng các học trò lẫn BLĐ Juventus. Song sự kiên nhẫn là có giới hạn, và những người mất kiên nhẫn đầu tiên chính là các tifosi: họ đã biểu thị điều đó bằng những tiếng huýt sáo nhắm vào anh khi trận hòa với Fiorentina kết thúc. Đấy là những tiếng huýt sáo đầu tiên, báo hiệu tuần trăng mật của anh với họ đã kết thúc. Sự thật đã sáng tỏ: Không phải lỗi của Ranieri ở mùa trước nếu Juve đã đầu tư mạnh mẽ như thế mà kết quả không đến ở mùa này.
Không phải lỗi của ông nếu 2 mùa bóng liên tiếp Juve phải trả giá đắt cho chế độ tập luyện dẫn đến rất nhiều chấn thương (chủ yếu chấn thương cơ). Bởi sau khi đã thay HLV, thay hầu hết ban huấn luyện, thay đổi trong BLĐ khi Cobolli-Gigli ra đi nhường chỗ cho Blanc, đội ngũ được tăng cường một loạt các tân binh, Juventus vẫn hoàn toàn bế tắc trong việc xây dựng một lối chơi điển hình, vẫn không thể hiện được một cá tính mạnh mẽ và khả năng vượt qua những khó khăn chồng chất. Ranieri bị đá đít bởi hàng loạt tội lỗi như thế. Nhưng Ferrara thì chưa. Tuy vậy, nếu tình hình không được cải thiện, có lẽ Ferrara cũng sẽ chung số phận với Ranieri, dù có thể cách “hạ cánh” sẽ an toàn hơn (xem khung).
Mùa trước, cuộc khủng hoảng đầu tiên của Juve kéo dài từ 24/10 đến 18/11/2008, với 2 trận hòa (Catania 1-1, Samp 0-0) và 2 thất bại (cùng 1-2 trước Palermo và Napoli). Cuộc khủng hoảng hiện tại đến sớm hơn, nhưng bản chất của chúng không khác nhau, dù HLV khác nhau, BHL khác nhau, BLĐ khác nhau, sơ đồ chiến thuật và cầu thủ không có nhiều điểm giống nhau. Nhưng Juve Ranieri ngày đó đã dùng chiến thắng Real Madrid để làm cú hích thoát khỏi thời điểm khó khăn ấy. Maccabi Haifa không phải Real Madrid. Đấy chỉ là một CLB tầm thường so với tên tuổi của Juve và hiện đang đứng cuối bảng. Một chiến thắng để thoát khỏi tình trạng hiện tại, chẳng lẽ không thể thực hiện nổi sao?
Ferrara chỉ là thế vai tạm thời cho Lippi? Hiện tại, Ciro Ferrara vẫn được sự bảo trợ của người thầy Marcello Lippi, vị Giáo hoàng ở Juventus, người đang ngự trị ở “quảng trường San Pietro” Olimpico của thành phố Torino một cách vô hình. Lippi có lẽ cũng chỉ sử dụng Ferrara như một con bài thế chân mình ở Juve bây giờ. Sau 2 lần làm ông chủ trên băng ghế huấn luyện Juve (Giáo hoàng Marcello I và II) sẽ là lần thứ 3? Sau World Cup 2010, có thể Lippi sẽ quay lại dẫn dắt Juve và đó sẽ là triều đại Marcello III. |
(Theo Thể Thao Văn Hoá)