Thứ Sáu, 26/04/2024Mới nhất
Zalo

Juve đại thắng ở Bergamo: Chiến thắng để xây nên những chiến thắng

Thứ Hai 09/11/2009 16:30(GMT+7)

Theo dõi Bongda24h trên Google News
Lối chơi và thành tích của Juve không đến nỗi tệ như bầu trời lúc nào cũng xám xịt ở miền bắc nước Ý những ngày này. Đội bóng của Ferrara đánh bại Atalanta 5-2. Điều tích cực không phải là ở chiến thắng (Atalanta là sân sau của Juve từ mấy thập kỉ qua) mà là ở cách Juve đã thắng.

Tôi không hiểu tại sao một đội bóng tạo ra được nhiều cảm xúc như Juventus lại không được lòng người dân Turin đến thế. Ông bạn mới quen Franco Gai, một người Italia lấy vợ Việt, và hiện đang sống ở thành phố này tỏ vẻ ngạc nhiên khi biết tôi đang tìm cách liên hệ với Juve cho một bài phóng sự nóng hổi về đội bóng ấy, ở chính mảnh đất đã sinh ra nó. Ông bảo, Juve không được đa số người dân thành phố công nghiệp lớn nhất nước Ý ấy yêu mến, vì tình yêu là sự lựa chọn của trái tim, và người dân nơi đây yêu nhất “Toro” (Torino, hiện đang đá Serie B). Nhưng sự ngưỡng mộ dành cho Juve là có, và nó là không thể đảo ngược, kể cả khi đội bóng đã trải qua những năm tháng kinh khủng vì Calciopoli. Tôi đã ở Turin vào buổi sáng của ngày diễn ra trận Juve hạ Sampdoria 5-1. Trời Torino xám xịt và đường sá buồn tẻ đến mức ngáp ngủ kể cả khi đồng hồ đã chỉ 10 giờ. Trại tập Vinovo cách trung tâm thành phố chừng 10 cây số vắng lặng. Còn lâu nữa Juve mới tập. Trời mưa nhẹ. Tôi quay về, trên đường đi qua Moncalieri, nơi Diego có một villa. Một người sống và làm việc ở Roma đầy nắng như tôi không thể hiểu được tại sao một đội bóng với những con người sống ở một nơi nhìn bề ngoài có vẻ buồn và máy móc này đôi khi lại sản sinh ra một thứ bóng đá mãnh liệt đến thế.

Trước Atalanta, Diego đã ghi bàn trở lại cho Juventus sau cú đúp vào lưới AS Roma


Diego 3 trận đấu gần nhất, Juve ghi được đến 12 bàn thắng, bằng một nửa tổng số bàn họ đã ghi trong suốt 9 trận trước đó. Nhưng số bàn thua của họ cũng lên đến con số 6, nghĩa là 2 bàn cho mỗi trận. 12 trận mùa này, Juve đã ghi 25 bàn thắng, một con số cực kì thuyết phục. Kể từ khi Serie A tính 3 điểm/trận thắng vào mùa 1994-95, chỉ có 3 lần Juve ghi nhiều hơn con số trên sau 12 vòng, và chỉ hơn 1 bàn (các mùa 1997-98, 2003-04 và 2005-06). Một khi Juve rũ bỏ được cái vỏ thực dụng tàn nhẫn và trịch thượng với các đối thủ yếu hơn để chơi một thứ bóng đá tương đối mất cân bằng, mạo hiểm và giàu cảm xúc hơn, đấy là một Juve khác rất nhiều với Juve chúng ta vẫn thấy trước Calciopoli. Lối đá hiện tại của Juve không thể đem đến Scudetto, bởi nó thiếu hoàn toàn giữa công và thủ, và hàng phòng ngự Juve tiếp tục nhảy ballet kể cả trước Atalanta, nhưng tạo nên những cảm xúc đặc biệt.
 
Hôm tôi ở Torino, Juve đánh bại Sampdoria đến 5-1 bằng một thứ bóng đá kinh khủng chưa từng thấy. Thứ bảy trước họ đã dẫn trước Napoli 2-0 để rồi thua tan nát trong nửa tiếng cuối. Một tuần sau đó, ở Bergamo, Ferrara đã học thuộc bài học Napoli: sau khi dẫn trước 2-0 trong vòng 1 phút từ sự tỏa sáng rực rỡ của Camoranesi, và sau đó bị gỡ 1 bàn, Juve tiếp tục duy trì áp lực tấn công. Sau khi bị gỡ 2-3 cũng từ một đợt phản công khi Juve quá mất cân bằng, Ferrare rút Giovinco để thay bằng De Ceglie nhằm bịt chặt cánh trái (một lần nữa, con bài De Ceglie được sử dụng để lấy lại cân bằng chiến thuật lại được sử dụng), nhưng vẫn tấn công và ghi thêm 2 bàn nữa. Điều làm nên chiến thắng không hẳn là sự vượt trội về chất lượng của Juve với Atalanta, mà là nỗi sợ hãi Atalanta trở thành một Napoli nữa. Bàn thắng sinh ra từ đó.

Diego đã ghi bàn trở lại sau một thời gian quá dài im lặng, nhưng nhìn anh chơi bóng, ít ai nghĩ rằng anh sẽ lại bùng nổ như hồi đầu mùa. Đội bóng này được xây dựng quanh anh, lấy anh làm điểm tựa chiến thuật, nhưng những gì xảy ra cho thấy linh hồn của Juventus vẫn là những người thuộc “đội cận vệ già”. Trong thời điểm Juve nhớ sự biến ảo chiến thuật và những bàn thắng đưa một đội bóng đang trong thời kì bản sắc nhạt nhòa khỏi khủng hoảng của Del Piero, Camoranesi tỏa sáng rực rỡ. Không phải ngẫu nhiên tiền vệ 33 tuổi này ghi bàn duy nhất hạ Maccabi Haifa, là cầu thủ Juve đá hay nhất trong trận gặp Napoli cho đến khi anh chấn thương và ghi 2 bàn hạ Atalanta. Sơ đồ 4-2-3-1 được sử dụng để tạo lực đẩy đối với Diego, nhưng trên thực tế lại khiến Juve mất cân bằng công thủ và từ đó những cá nhân như Camoranesi hay Trezeguet trở thành người hùng.
 
Một thắng lợi đậm đà 5-2 như với Atalanta khó có thể nói là Juve đang gửi một thông điệp cho Inter. Điều đó hơi buồn cười. Nhưng một thông điệp cho chính Juve thì có thể: hãy biết sợ những Napoli mới có thể xuất hiện, không phải bằng cách phòng ngự, mà theo hướng tấn công để ghi nhiều bàn thắng hơn đối phương. Cho đến khi Ferrara tìm lại được sự cân bằng của đội.

Chiến thắng và chờ Del Piero trở lại.


 

“Người dơi” Caceres

Các CĐV Juve trước đây có lẽ đã quá quen với “Người dơi” Edgar Davids, cầu thủ người Hà Lan luôn ra sân với cặp kính đặc biệt để bảo vệ mắt. Giờ thì Juve lại có một “Batman” phiên bản mới, do Jose Caceres thủ vai. Thực ra thì vai diễn này cũng chỉ là bất đắc dĩ, bởi trung vệ người Uruguay phải đeo mặt nạ bảo vệ mũi. Caceres đã bị vỡ mũi do va chạm với thủ quân Cannavaro ở một buổi tập cách đây 2 tuần.

2 lần Conte đối đầu với đội bóng cũ Juventus là 2 lần bị thua đến 5 bàn. Lần trước, Arezzo của anh đã thua Juve 1-5 ngày 19/5/2007, nhờ đó, Juve chính thức từ Serie B lên A. Hai năm rưỡi sau, Atalanta của anh thua Juve 2-5.

3 Camoranesi đã ghi được 3 bàn cho Juve trong 2 trận gần đây. Trước cú đúp vào lưới Atalanta là bàn thắng duy nhất vào lưới Maccabi ở Champions League.

12 Trong 3 trận gần nhất ở Serie A, Juve đã ghi được 12 bàn thắng (trong đó có 2 trận ghi mỗi trận 5 bàn).

400 Ra sân trận thắng Atalanta 5-2, trung vệ Fabio Cannavaro đã có trận đấu thứ 400 ở Serie A trong sự nghiệp, trong đó 58 trận là cho Napoli, 212 trận cho Parma, 50 trận cho Inter và 80 trận cho Juventus ở hai giai đoạn. Trong 400 trận ấy, Cannavaro đã ghi được 13 bàn thắng.


(Theo Thể Thao Văn Hoá)

Có thể bạn quan tâm

Erling Haaland không khủng hoảng nhưng rốt cuộc anh cũng chỉ là người phàm trần mà thôi

Erling Haaland không khủng hoảng nhưng rốt cuộc anh cũng chỉ là người phàm trần mà thôi

Erling Haaland không khủng hoảng nhưng rốt cuộc anh cũng chỉ là người phàm trần mà thôi

Erling Haaland không hề khủng hoảng. Chàng trai trẻ người Na Uy đang đứng trước viễn cảnh có được mùa giải thứ hai liên tiếp đoạt cú đúp danh hiệu quốc nội và giải thưởng Chiếc Giày Vàng của Premier League, một thành tích mà ngay cả Thierry Henry cũng chẳng làm được.

Xem thêm
top-arrow
X