Vấn đề duy nhất nảy sinh từ trận thắng CSKA là gì? Hẳn nhiên đó là chỉ có một bàn thắng được ghi, dù 1-0 vẫn là một kết quả tốt đẹp nếu xét rằng, ở San Siro, đội bóng Nga lần đầu tiên không ghi bàn thắng xa nhà. Nhưng nếu xét số cơ hội và nếu xét rằng những người Moskva có lẽ chưa bao giờ bị bao vây và tấn công kinh khủng như vậy từ thời Napoleon, thì 1 bàn là quá ít ỏi so với số cú sút đã được phóng về phía Akinfeev, người duy nhất của đội bóng Nga đạt đẳng cấp thể giới trong một trận đấu mà CSKA hoàn toàn thiếu oxy trong hiệp 2, trước sức ép của Inter.
Vấn đề nằm ở khả năng tận dụng cơ hội và chỉnh thước ngắm ở San Siro và điều đó có thể khiến Inter phải trả giá đắt ở Moskva, trên mặt cỏ nhân tạo được coi như một thứ vũ khí lợi hại của đội bóng Nga, nếu tuần sau, trong trận lượt về, CSKA chơi như Inter trong đêm thứ tư vừa qua. Nhưng CSKA sẽ mất Aldonin và Krasic, xương sống của đội bóng, và nếu những gì Mourinho khẳng định là đúng, rằng đối với ông, trận đấu lượt về mới có ý nghĩa quyết định, thì rõ ràng là Inter đã xây được một nền móng vững chắc để chủ động tạo ra một thế trận thuận lợi trên đất Nga, để lần đầu tiên có mặt ở bán kết sau 7 năm xa cách.
Những gì mà đội bóng của Mourinho thể hiện trong hiệp 2 của trận đấu với CSKA là sự khẳng định của phong độ đang lên ở Champions League (chuỗi thành tích không mấy ấn tượng vừa qua ở Serie A của họ là một câu chuyện khác), điều đã được thể hiện ở tinh thần thi đấu, sự thực dụng và chắc chắn ở lượt đi trận gặp Chelsea và sự tiến bộ vượt bậc về mặt chiến thuật ở trận lượt về trên sân Stamford Bridge. Điều đó khác hẳn với sự bối rối và mệt mỏi của họ trong các trận đấu vòng bảng, mà sự đột biến về mặt tinh thần chỉ xuất hiện từ màn lội ngược dòng thắng lợi trên sân Dynamo Kiev, khi Sneijder ghi bàn quyết định ở những giây bù giờ. Đã hình thành một sơ đồ chiến thuật thiên về công, với sự xuất hiện trên sân cùng lúc của 4 cầu thủ tấn công, gồm 1 hộ công (Sneijder) và 3 tiền đạo (Pandev, Eto’o, Milito). Nó được định hình từ trận thắng Chelsea và tiếp tục được áp dụng trong trận đấu với đội bóng Nga.
Ở Stamford Bridge, nhiệm vụ chính của những chân sút ấy là kiềm chế tối đa hỏa lực của Chelsea và tận dụng những cơ hội phản công để có được dù chỉ một bàn thắng của Eto’o từ một đường chuyền của Sneijder. Ở San Siro, HLV Slutsky của CSKA quá hiểu điều đó khi tìm cách khống chế Sneijder, kéo nhịp độ trận đấu xuống thấp và hạn chế tối đa các khoảng trống. Điều đó chỉ diễn ra trong 1 hiệp. Khi Sneijder và Pandev bắt đầu tăng tốc trong hiệp 2, điều khác biệt đã xuất hiện và 1 bàn thắng duy nhất được ghi dường như không xứng đáng với nỗ lực của cả một tập thể đã biến mình từ xe con bọ Beetle cũ kĩ trong hiệp 1 thành chiếc Lamborghini trong hiệp 2.
Trước trận đấu, Mourinho đã lên tiếng lần đầu tiên sau một tuần im lặng. Ông bảo ông không thích calcio (giải đấu đã biến ông thành HLV giàu nhất thế giới) và calcio cũng không thích ông. Một lời công kích cũ rích theo kiểu “chủ nghĩa nạn nhân” mà lâu nay calcio đã từng nghe, vừa để nhắm thông điệp cho các tifosi (nếu thua, tôi đi đây) và Moratti (tăng lương cho tôi trong một hợp đồng mới). Thế nên Cúp châu Âu trở thành nơi “ở ẩn” trong vinh quang của Mourinho. Từ Roma đến CSKA là một thế giới khác, một giải đấu khác, một tinh thần khác, khi sự căng thẳng và cáu bẳn không xuất hiện. Mất đi cùng với điều đó cách lí giải quen thuộc: Inter giai đoạn này chơi kém ở Serie A là vì những ức chế trọng tài.
Sự thay đổi về tinh thần của Inter ở Champions trong năm thứ 2 của triều đại Mourinho không chỉ ở những gì được thể hiện ra trên mặt trận tấn công, trong cách tấn công, với cả 4 người thi đấu phía trên đều là người mới và mang đến tinh thần mà trước kia Inter không có, mà là ở sự ngạo nghễ của Inter trên sân Stamford Bridge và những màn tấn công ở San Siro. Sự hành xác ở Serie A (nhưng Inter vẫn giữ được ngôi đầu) là một chìa khóa để dẫn đến thành công ở Champions trong một thắng lợi của cá nhân Mourinho chống lại những kẻ thù hữu hình và vô hình trong tưởng tượng của ông, cũng như trong nội bộ Inter.
Sáng qua, Balotelli đã chính thức xin lỗi Mourinho, một dấu hiệu tốt lành cho Inter trong giai đoạn quyết định của mùa giải. Có anh trên sân, với những đồng đội ngắm bắn tốt hơn, có lẽ số bàn thắng trước CSKA ở San Siro không chỉ dừng lại ở con số 1.
(Theo Thể Thao Văn Hoá)