Juventus đã may mắn không phải trả giá vì cú vấp trước Cagliari, mà còn được độc chiếm ngôi đầu bảng với 1 điểm nhiều hơn Milan, nhưng điều đáng mừng ấy không có nghĩa lý gì cả nếu họ không “tỉnh mộng” để tận dụng cơ hội bứt phá trong 7 vòng đấu tới.
Bắt đầu từ trận làm khách của Atalanta cuối tuần này và kết thúc sau trận làm khách Milan hôm 26/2, chuỗi 7 trận đấu quyết định của Juventus được gói gọn trong 5 tuần lễ. Đó là khoảng thời gian mà thầy trò HLV Conte, ngoại trừ trận đối đầu sinh tử với Milan ở ngày cuối cùng, được trải qua một lịch thi đấu êm đềm như thể một kỳ nghỉ. Cuối tuần này là một chút khó khăn trên sân Atalanta, đội vừa thua liên tiếp 2 trận và ít nhiều bị sa sút tâm lý. Cuối tuần sau là trận tái đấu Udinese, kẻ cứng đầu không còn đáng sợ nữa khi bị CAN 2012 làm cho điêu đứng. Sau đó là một series các đối thủ hạng bán trung Parma, Siena, Bologna và Catania. Cực kỳ êm đềm, đặc biệt nếu đem so sánh với lịch đấu của Milan hay cả Inter, nhà cựu vô địch đã chính thức trở lại để biến Scudetto thành cuộc chiến tay ba. Milan có “chặng Tourmalet” rất khó với 3 trận liên tiếp gặp Lazio, Napoli rồi Udinese (đội lúc này có thể đã có viện binh trở lại từ CAN 2012), còn Inter cũng phải đụng độ Lazio, Roma và Napoli rải rác trong khoảng thời gian ấy.
Juve phải tận dụng cơ hội để bứt phá trong 7 vòng đấu tới
Nhưng lửa bỏng chính là được thổi lên từ chuỗi ngày êm đềm đó, bởi sẽ chẳng có bao giờ nữa Juventus được hưởng một lịch đấu thuận lợi đến như vậy trong hoàn cảnh các đối thủ chính đều gặp nhiều chông gai. Sự dễ dàng khiến cho mục tiêu giành được tối thiểu 15/18 điểm trong 6 trận (tức chỉ được mất điểm 1 trận) trước cuộc hành quân khó khăn đến San Siro không thể chỉ được xem là kỳ vọng, mà là nghĩa vụ của thầy trò HLV Conte. Nếu như Juve không thể tạo ra được cách biệt tối thiểu 4 điểm với Milan và ít nhất duy trì được khoảng cách 6 điểm với Inter, những ngày chông gai sau đó có thể sẽ vĩnh viễn cuốn trôi giấc mơ vô địch của họ.
Juventus lúc này đang là đội đầu bảng duy nhất trong nhóm 5 giải vô địch quốc gia hàng đầu còn bất bại, nhưng họ là đội thắng ít nhất (10 trận) và hòa nhiều nhất (8 trận) so với những đội đang đứng đầu các giải còn lại. Phong độ của Juventus trong gần 2 tháng qua, bắt đầu từ trận thắng Lazio 1-0 hôm 26/11, đã đi theo nhịp thắng-hòa-thắng-hòa trong 8 trận liên tiếp, bất kể là đá sân khách hay sân nhà. Đó là lý do khiến họ bị Inter rút ngắn khoảng cách từ 15 điểm xuống chỉ còn 6 điểm, bị Milan xích lại gần thêm 1 điểm dù đá hơn 1 trận (trận đá bù với Napoli hôm 29/11) trong khi Milan thực tế đã thua trước Inter. Nếu phong độ “cà nhắc” ấy tiếp tục (có không ít khả năng), Juventus vẫn sẽ bất bại để thiết lập mỗi tuần một kỷ lục mới, nhưng Scudetto sẽ không đến.
Một lý do quan trọng khác để Juventus phải nắm lấy thời cơ vàng là việc họ không hề phải nghĩ ngợi đến cúp châu Âu, trong khi cả Milan lẫn Inter đều phải tính kỹ đến bài toán phong độ và thể lực cho vòng 1/8 Champions League sẽ khởi tranh chính trong khoảng thời gian này. Hồi đầu mùa, Juve từng tận dụng khá tốt lợi thế ấy để tiến băng băng, nhưng khi Milan và Inter rảnh rang sau vòng bảng Champions League, họ đã nhanh chóng bị đuổi kịp hoặc áp sát. 8 điểm đánh rơi một cách có hệ thống trong 8 trận gần nhất cho thấy Juventus quá thiếu kinh nghiệm trong cuộc đua khắc nghiệt này, dù rằng những thủ lĩnh của họ như Conte, Buffon và Pirlo đều không lạ gì sức ép khi đứng ở vị trí dẫn đầu.
Claudio Ranieri của Inter từng 2 lần tuyên bố là “Các vị cứ đợi đến sau derby rồi hãy phán xét chúng tôi”. Ông đúng. Bây giờ, người ta cũng sẽ đợi đến sau trận gặp Milan để đánh giá Juventus. Conte và các học trò của mình còn 5 tuần nữa.
(Theo Thể Thao Văn Hoá)