Chủ Nhật, 28/12/2025
Zalo

Cristiano Ronaldo: Vĩ đại & vô hại

Thứ Bảy 04/06/2011 13:21(GMT+7)

Theo dõi Bongda24h trên Google News

Trong màu áo các câu lạc bộ, từ Man United sang Real Madrid, Cristiano Ronaldo đều trình diễn một phong độ hủy diệt với khả năng ghi bàn đặc biệt khủng khiếp. Nhưng mỗi khi khoác lên mình màu áo của đội tuyển quốc gia Bồ Đào Nha, Ronaldo luôn thể hiện một hình ảnh khác, kém thuyết phục đến mức... đáng thất vọng.

Nói rằng CR7 vĩ đại trong màu áo câu lạc bộ còn vô hại trong màu áo đội tuyển quốc gia thì hơi quá đáng nhưng thực sự, những gì mà ngôi sao này đóng góp cho màu cờ sắc áo của tổ quốc là chưa tương xứng với tài năng của anh. Gần 8 năm, trải qua 80 trận đấu, CR7 mới chỉ có 26 bàn thắng cho đội tuyển Bồ Đào Nha, và vẫn chưa một lần được nếm trải vinh quang.

Ronaldo đã có gần như tất cả những danh hiệu cao quý nhất ở cấp độ cá nhân cũng như câu lạc bộ, nhưng anh vẫn còn thiếu một lần nâng cao chiếc cúp cùng đội tuyển Bồ Đào Nha. Trái ngược hẳn với những gì thể hiện tại câu lạc bộ, trong màu áo đội tuyển quốc gia thì Ronaldo chỉ là cầu thủ lớn của những giải đấu nhỏ.

Cristiano Ronaldo hoàn toàn đánh mất mình khi trở về làm nghĩ vụ quốc gia

EURO 2004, hai bàn của Ronaldo không đủ giúp Bồ Đào Nha đăng quang trên sân nhà. World Cup 2006, những gì được nhắc đến về Ronaldo nhiều nhất là tình huống gây sức ép lên trọng tài Horacio Elizondo dẫn đến chiếc thẻ đỏ của đồng đội Wayne Rooney tại Man United trong trận thắng Anh ở tứ kết. Ghi tới 7 bàn ở vòng loại nhưng Ronaldo chỉ có đúng 1 pha lập công ở vòng chung kết, đá penalty vào lưới Iran, và đành ngậm ngùi rời nước Đức sau trận bán kết với Pháp.

Ở EURO 2008, 1 bàn của Ronaldo chỉ giúp Bồ Đào Nha đặt chân đến tứ kết trước khi bị Đức đá văng. Tại World Cup 2010, Ronaldo cũng chỉ có 1 bàn duy nhất, “góp vui” trong chiến thắng 7-0 của Bồ Đào Nha trước Triều Tiên tại vòng bảng. Sau đó, anh lại khăn gói lên đường rời Nam Phi vì thất bại trước Tây Ban Nha ở vòng 1/8.

Ronaldo chưa bao giờ tìm thấy niềm vui thực sự trong màu áo đội tuyển quốc gia, dù sau EURO 2008, anh đã được huấn luyện viên Carlos Queiroz trao cho tấm băng đội trưởng, và áo của anh cũng đã đổi từ số 17 sang số 7 quen thuộc. Tấm áo hay chiếc băng thủ quân không thể giúp con người ta trở nên vĩ đại, khi mà tài năng của chính bản thân chưa được thể hiện đúng mức.

Cũng khó cho Ronaldo khi chơi xung quanh anh ở đội tuyển Bồ Đào Nha là những đồng độ không quá xuất sắc. Ở Man United hay Real Madrid, Ronaldo được cả đội phục vụ trên sân. Ở đội tuyển Bồ Đào Nha thì ngược lại, một mình anh phục vụ cho cả đội bóng. Đó là sự khác biệt lớn.

Dưới triều đại của huấn luyện viên Paulo Bento, Ronaldo đã có 3 bàn thắng, 2 ở vòng loại EURO 2012 vào lưới các đội Đan Mạch và Iceland, 1 ở trận giao hữu với Argentina. Nhưng chừng đó vẫn là quá ít với một người được kỳ vọng như Ronaldo, cũng như với một đội tuyển đang khát khao vươn đỉnh cao như Bồ Đào Nha.

Giấc mơ đăng quang ở EURO 2012 của Bồ Đào Nha chỉ có cơ sở trở thành hiện thực khi họ giành quyền có mặt ở Ba Lan và Bồ Đào Nha vào mùa Hè sang năm. Và nói đến Bồ Đào Nha, người hâm mộ vẫn nghĩ đến Ronaldo trước tiên...

(Theo Thể Thao Văn Hoá)

Có thể bạn quan tâm

Muốn lên đỉnh, đội hình phải co cụm: Trào lưu mới của Premier league?

Muốn lên đỉnh, đội hình phải co cụm: Trào lưu mới của Premier league?

Muốn lên đỉnh, đội hình phải co cụm: Trào lưu mới của Premier league?

Trong một mùa giải diễn ra ngay trước thềm World Cup, phong độ tốt của một cầu thủ người Anh thường được nhìn nhận chủ yếu qua lăng kính đội tuyển quốc gia. Những màn trình diễn ấn tượng của Morgan Rogers trong màu áo Aston Villa, cùng cuộc tranh luận liệu anh có xứng đáng đá chính ở vị trí số mười cho Tam Sư thay vì Jude Bellingham (cái tên đứng thứ 3 trong cuộc đua Quả Bóng Vàng năm ngoái) là một ví dụ điển hình.

Đây là Dorgu mà CĐV Man Utd chờ đợi!

Đây là Dorgu mà CĐV Man Utd chờ đợi!

Đây là Dorgu mà CĐV Man Utd chờ đợi!

Trận đấu duy nhất của Premier League trong ngày Boxing Day khép lại với khoảnh khắc định đoạt mang tên Patrick Dorgu. Cú vô lê chân trái của cầu thủ 21 tuổi mang về chiến thắng tối thiểu và đưa đội bóng của Ruben Amorim vươn lên vị trí thứ năm, thứ hạng cao nhất của họ ở mùa giải này. Nhưng phía sau bàn thắng ấy là một câu chuyện lớn hơn, câu chuyện về sự thay đổi hiếm hoi trong tư duy chiến thuật của Amorim và một phiên bản Dorgu hoàn toàn khác.

Từ Old Trafford đến sông Hàn: Lingard và cuộc tái sinh lặng lẽ

Từ Old Trafford đến sông Hàn: Lingard và cuộc tái sinh lặng lẽ

Từ Old Trafford đến sông Hàn: Lingard và cuộc tái sinh lặng lẽ

Jesse Lingard cho biết tiếng Hàn của anh “khá ổn”, đủ để tự gọi món khi đi ăn tối. Và đó mới chỉ là một trong hàng loạt điều bất ngờ. Cựu tiền vệ Manchester United và tuyển Anh vốn đã xác định sẽ sống hết mình với chuyến phiêu lưu tại K-League cùng FC Seoul.

Xem thêm
top-arrow
X