Thứ Hai, 29/12/2025
Zalo

Chiến thắng của Milan: Một loại ma thuật

Thứ Sáu 17/02/2012 14:59(GMT+7)

Theo dõi Bongda24h trên Google News

Trong cái đêm mà Milan cảm ơn Parma vì đã cầm chân Juve và do đó giúp họ tiếp tục giữ vững ngôi đầu bảng Serie A, đội bóng đỏ-đen đã chơi một trong những trận đấu hay nhất của họ trên đấu trường châu Âu những năm qua. Nỗi ám ảnh từ những thất bại trước người Anh đã dần trôi qua và một suất ở tứ kết đã được đặt sẵn từ bây giờ.

Trong âm hưởng của một thứ bóng đá đơn giản, nhưng tốc độ, mạnh mẽ và đầy sức sống hệt như cảm giác của những ai đã mê Queen và giọng hát đầy khắc khoải và sexy của Freddie Mercury với “A kind of magic”, Milan đã chơi một trận đấu hoàn hảo, trong một đêm hoàn hảo mà những tin vui đến dồn dập trong từng phút nối tiếp nhau. Juventus không chịu nổi sức ép của Milan sau khi Milan-không-Ibra đánh bại Udinese để bị cầm hòa tại Parma và không chiếm được ngôi đầu bảng từ tay Milan trong trận đấu kết thúc trước khi Milan gặp Arsenal mấy phút. Ở San Siro cách Parma hơn 100 cây số, là một Milan-có-Ibra đã chơi trận hay nhất của họ kể từ ngày đánh bại M.U ở bán kết Champions League 2007. Đội bóng ấy như cỗ xe tăng nghiền nát một cách không thương tiếc đối thủ trong một thứ bóng đá tổng lực của tốc độ những đường lên bóng, sức mạnh của cơ bắp và lượng adrenaline trong máu tăng vọt ở những pha đối đầu không khoan nhượng, khả năng pressing liên tục trong hầu hết trận đấu, tạo ra một cách biệt vô cùng lớn về bàn thắng trong khi không thủng lưới bàn nào. Đấy là cuộc tỏa sáng toàn diện trên khía cạnh cá nhân và tập thể trong một thắng lợi kép trên cả hai mặt trận: không có Ibra ở Serie A, Milan vượt qua Udinese để trở lại ngôi đầu bảng; có Ibra chói sáng tại Champions League, Milan tàn sát Arsenal 4-0, đẩy Wenger chìm sâu hơn nữa vào bóng tối trong buổi hoàng hôn của ông với đội bóng London.

AC Milan đã chơi trận hay nhất từ đầu mùa

Trên thực tế, những gì xảy ra trong 90 phút trên sân San Siro đã làm ngạc nhiên không ít người, không chỉ ở sự đầu hàng vô điệu kiện từ những đứa trẻ của Wenger mà còn ở phong độ xuất sắc và lối chơi bão táp của Milan. Từ nhiều năm nay, Premier League được coi là tiêu chuẩn đánh giá mức độ khó khăn vượt bậc của cho các CLB Italia. Thất bại toàn tập của họ trước các đội bóng Anh trong những năm qua tạo ra một cảm giác ám ảnh mỗi khi người Ý nhắc đến Premier League. Nhưng mọi chuyện dường như đã thay đổi nhanh chóng ở San Siro, khi lối chơi và tinh thần mà những người Milan thể hiện đã nhanh chóng tạo ra một thế trận hoàn toàn có lợi cho việc tiêu diệt Arsenal chỉ sau 15 phút thi đấu. Điều đặc biệt là Allegri đã phớt lờ mọi “cố vấn” của báo chí để đưa ra sân những cầu thủ mà ông tin cậy và gần như đánh cược vào họ. Pato trở lại? Không, anh chỉ đáng ngồi dự bị. El Shaarawy và Maxi Lopez có phong độ tốt? Không, chỗ của họ là ngoài sân. Vị HLV người Toscana đã đưa vào đội hình xuất phát Robinho, tiền đạo có phong độ tồi nhất trong số các cầu thủ hàng công, nhưng lại là người có kinh nghiệm thi đấu quốc tế nhất và sự tỏa sáng rực rỡ với hai bàn thắng là minh chứng cho thấy Allegri đúng. Thảm họa thua Arsenal 4 năm về trước không lặp lại, dù ngày ấy cũng như bây giờ, Milan là đội bóng có tuổi trung bình cao nhất Champions League, trong khi Arsenal đứng trong số những đội trẻ nhất. Sự khác biệt của hai kết quả là ở đâu, nếu không nói đơn thuần về tỉ số? Milan Allegri đá nhanh hơn, sắc sảo hơn và ghi bàn trước, dẫn đến sự chủ động hoàn toàn về tâm lí, tạo đà cho những bàn thắng tiếp theo.

Khi Milan thua Juve 1-2 ở Cúp Italia và trong suốt gần 80 phút của trận đấu trên sân Udinese, người ta đã tin rằng tháng Hai chết chóc này sẽ dìm chết Milan trên tất cả các mặt trận. Thua Juve ngay ở San Siro nghĩa là Cúp Italia sẽ tuột khỏi tay. Thua Udinese là tiếp tục lún sâu hơn nữa và bị Juve bỏ xa trong cuộc đua Scudetto. Trận thua ấy sẽ tác động trực tiếp đến tinh thần của cả đội trong trận đấu với Arsenal sau đó ba ngày và ảnh hưởng dây chuyền đến chính trận gặp Juventus chủ nhật tuần tới. Cúp Italia khó có thể cứu vãn được nữa, nhưng những điều kì diệu như một nét nhạc hùng hồn của “A kind of magic” trong đôi chân của Maxi Lopez và El Shaarawy giúp Milan từ cõi chết trở về trong tình trạng kiệt quệ vì chấn thương và treo giò tàn phá nặng nề. Đêm Arsenal, những nhân tố then chốt không chỉ trở lại sân, mà còn thể hiện họ là những ngôi sao lớn trên bầu trời bóng đá thế giới: Ibra rũ bỏ hình ảnh yếm thế và sợ sệt của chính anh trên đất châu Âu những năm qua, Robinho tìm lại được cảm giác chết chóc trước khung thành, Boateng quay lại sân cỏ sau một tháng và ngay lập tức ghi bàn, Van Bommel là ông chủ của khu vực giữa sân.

Milan tin rằng, hai trận thắng ấy chính là bước ngoặt vĩ đại để tiếp tục khẳng định tham vọng bá chủ Italia và tái sinh ở châu Âu. Giờ là lúc khẳng định điều ấy bằng việc mở ra chương hai của chiến dịch, bắt đầu từ trận gặp đội áp chót bảng Cesena tối chủ nhật này, trong một trận đấu có lẽ còn khó hơn trận đấu với Arsenal. Tiến lên Milan, “Show must go on”*.

(Theo Thể Thao Văn Hoá)

Có thể bạn quan tâm

Những câu từ "viral" trong thế giới bóng đá 25 năm qua

Những câu từ viral trong thế giới bóng đá 25 năm qua

Những câu từ "viral" trong thế giới bóng đá 25 năm qua

Thỉnh thoảng, giới bình luận bóng đá lại có một nhân vật bỗng dưng gây bão mạng vì công khai “đá đểu” những “từ ngữ mới” đã được sản sinh ra trong môn thể thao này vào những năm gần đây. Thường thì các màn phê phán ấy sẽ đi kèm với những lời mỉa mai kiểu như các HLV hay các nhà báo đã “nuốt trọn cả một cuốn từ điển”, hoặc thậm chí là “đã nuốt luôn cả một cái laptop”.

Muốn lên đỉnh, đội hình phải co cụm: Trào lưu mới của Premier league?

Muốn lên đỉnh, đội hình phải co cụm: Trào lưu mới của Premier league?

Muốn lên đỉnh, đội hình phải co cụm: Trào lưu mới của Premier league?

Trong một mùa giải diễn ra ngay trước thềm World Cup, phong độ tốt của một cầu thủ người Anh thường được nhìn nhận chủ yếu qua lăng kính đội tuyển quốc gia. Những màn trình diễn ấn tượng của Morgan Rogers trong màu áo Aston Villa, cùng cuộc tranh luận liệu anh có xứng đáng đá chính ở vị trí số mười cho Tam Sư thay vì Jude Bellingham (cái tên đứng thứ 3 trong cuộc đua Quả Bóng Vàng năm ngoái) là một ví dụ điển hình.

Đây là Dorgu mà CĐV Man Utd chờ đợi!

Đây là Dorgu mà CĐV Man Utd chờ đợi!

Đây là Dorgu mà CĐV Man Utd chờ đợi!

Trận đấu duy nhất của Premier League trong ngày Boxing Day khép lại với khoảnh khắc định đoạt mang tên Patrick Dorgu. Cú vô lê chân trái của cầu thủ 21 tuổi mang về chiến thắng tối thiểu và đưa đội bóng của Ruben Amorim vươn lên vị trí thứ năm, thứ hạng cao nhất của họ ở mùa giải này. Nhưng phía sau bàn thắng ấy là một câu chuyện lớn hơn, câu chuyện về sự thay đổi hiếm hoi trong tư duy chiến thuật của Amorim và một phiên bản Dorgu hoàn toàn khác.

Xem thêm
top-arrow
X