Thứ Sáu, 26/04/2024Mới nhất
Zalo

Arsenal trước trập gặp Porto: Phản công & lỗi hệ thống

Thứ Ba 09/03/2010 14:16(GMT+7)

Theo dõi Bongda24h trên Google News
Khi một sự việc lặp đi lặp lại quá nhiều lần và thường xuyên, nó không còn mang tính ngẫu nhiên mà là hệ thống. Trong những mùa qua, Arsenal đã quá quen với những thất bại vì đòn phản công của đối phương, đến mức họ mặc nhiên chấp nhận nó như là điểm yếu lớn nhất của bản thân.

Trận bán kết Champions League lượt về mùa trước, HLV Ferguson không ngần ngại tiết lộ M.U sẽ đá phản công ở Emirates sau khi có lợi thế 1-0 ở lượt đi: "Chúng tôi quá hiểu rõ về nhau và chẳng cần phải giấu giếm. Arsenal sẽ phải chủ động tấn công để ghi bàn còn chúng tôi tận dụng điều đó để đá phản công. Phản công là một phần của bóng đá hiện đại và nó ngày càng thịnh hành ở đấu trường châu Âu trong 6, 7 mùa gần đây". M.U đã thắng 3-1 ở Emirates, với 2 bàn được ghi từ những pha phản công mẫu mực.

Đêm nay, đến lượt Porto. Ngay sau chiến thắng 2-1 ở lượt đi, tiền vệ Tomas Costa đã khẳng định ý đồ của Porto: "Arsenal sẽ phải tấn công ở London và đó chính là lợi thế rất lớn cho chúng tôi. Chúng tôi có thời gian để chuẩn bị cho phương án này". Thời gian cụ thể là 3 tuần. Đủ để Porto luyện đi luyện lại các phương án phản công. Nhưng không đủ để Arsenal khắc phục lỗi lớn nhất của bộ máy.

Arsenal không được phép chủ quan trước Porto


Vì đó là lỗi hệ thống. Tại Emirates mùa này, Arsenal lại bị M.U hạ gục bằng đòn phản công. M.U ghi 2/3 bàn từ phản công, mà thành phần để thực hiện đòn đánh ấy chỉ gồm 3 người: Nani, Park Ji-Sung và Rooney. Vài ngày sau đó, đến lượt Chelsea dùng đấu pháp tương tự để giành chiến thắng 2-0 trước Arsenal ở Emirates. Ở bàn thắng thứ 2, Chelsea chỉ cần 3 người là Lampard, Drogba và Anelka.

Điểm chung của những thất bại ấy: Arsenal đều bước vào trận đấu với cái thế phải thắng. Ở Emirates đêm nay, Arsenal cũng cần phải thắng.

Vì sao Arsenal chống phản công kém?

Thực ra, đá phản công bao giờ cũng dễ hơn chống phản công. Vì lẽ đó nên Valencia từng khuấy đảo đấu trường châu Âu những năm đầu thế kỷ 21, hay Liverpool của Benitez bước lên đỉnh cao ở Istanbul. Nhưng khả năng chống phản công của Arsenal thực sự quá kém.

Thứ nhất, Wenger luôn sẵn sàng mạo hiểm chơi canh bạc trong những trận đấu mà Arsenal phải thắng: đẩy đội hình lên rất cao. Nếu những Fabregas, Arshavin, Nasri... chưa thể xuyên thủng hàng thủ đối phương, những Diaby, Song sẽ dâng cao. Nếu vẫn chưa đủ, thậm chí cặp trung vệ Vermaelen - Gallas sẽ tiến sát vòng cấm đối phương dù không liên quan đến gì tình huống cố định. Kéo cả đội hình lên như thế, khả năng ghi bàn tất nhiên cao hơn. Nhưng nếu mất bóng, bẫy phản công sẽ ập xuống đầu họ. Ở trận tiếp M.U mùa này, Park Ji-Sung đã độc hành từ vạch giữa sân đến vòng cấm rồi tung cú sút ghi bàn mà không có bất kỳ cầu thủ Arsenal nào đuổi kịp.

Thứ hai, điểm mạnh tấn công trung lộ sẽ dẫn đến điểm yếu ở chống phản công. Để công phá hàng thủ chơi với số đông, các đội bóng thường chọn giải pháp tấn công biên, vừa kéo giãn hàng phòng ngự đối phương, vừa tạo điều kiện để các vị trí trung lộ không dâng lên quá cao. Ở trận thắng Burnley vừa qua, Arsenal đã rất tích cực tấn công biên và Theo Walcott đã trở thành ngôi sao của trận đấu. Nhưng trước các đối thủ mạnh, những cầu thủ chạy cánh non kinh nghiệm như Walcott, Nasri thường im tiếng. Arshavin có lẽ là cầu thủ chạy cánh duy nhất của Arsenal có thể tạo ra đột biến khi gặp đối thủ mạnh. Nhưng kể từ khi van Persie dính chấn thương, Arshavin đã phải lên đá tiền đạo. Khi không thể khoan vào 2 cánh, trung lộ sẽ là giải pháp. Chỉ có điều, khả năng mất bóng từ những pha tấn công trung lộ trước hàng thủ dày đặc luôn rất cao. Và khi ấy, đòn phản công lại xuất hiện.

Thứ ba, không thể không kể đến vai trò của hàng thủ. Riêng vị trí hậu vệ trái, Arsenal đã nhiều lần trả giá. Dù Gibbs, Traore hay Clichy đá, họ luôn dễ dàng bị vượt qua trong tình huống 1 đối 1. Hình ảnh các hậu vệ trái của Arsenal trở thành trò hề cho Ronaldo, Nani và Drogba đã quá quen thuộc. Ngoài ra, Arsenal hiện tại thiếu một tiền vệ trụ đẳng cấp cỡ Vieira trước đây. Song cầm bóng tốt, có kỹ thuật cá nhân khéo léo nhưng thiếu những cú tắc bóng (hoặc phạm lỗi) mạnh dạn trong những thời điểm cần thiết.

Những mối hiểm họa ở Emirates

Falcao: 24 tuổi, người Colombia, đã ghi 20 bàn (4 ở Champions League) từ 24 trận mùa này. Trong sơ đồ 4-3-3 của Porto, Falcao là người đá ở trung tâm hàng công. Falcao không khỏe cũng không nhanh. Nhưng anh di chuyển rất thông minh và thường tận dụng khoảng trống giữa hai trung vệ. Nếu Vermaelen và Campbell không phối hợp tốt, Falcao sẽ có đất dụng võ.

2. Hulk: 23 tuổi, người Brazil, đã ghi 5 bàn (3 Champions League) từ 17 trận mùa này. Hulk vừa khỏe vừa nhanh lại dứt điểm tốt. Hulk thường đá tiền đạo cánh phải và chắc chắn Clichy sẽ phải trải qua 90 phút khổ nhọc. Hulk vốn không tham gia nhiều vào phòng ngự và vì lẽ đó, Clichy tốt nhất nên ít dâng cao tấn công.

3. Varela: 25 tuổi, người Bồ Đào Nha, ghi 9 bàn (1 ỏ CL) sau 15 trận mùa này. Sở hữu lối chơi rất giống David Silva của Valencia. Valera thường chơi ở cánh trái của hàng công nhưng vẫn có thể đảo sang cánh phải. Dù Gael Clichy hay Bacary Sagna được giao nhiệm vụ phong tỏa anh, họ cần phải hiểu không nên cho Varela nhiều khoảng trống. Đối mặt với Varela, cách tốt nhất là bắt người áp sát.

(Theo Thể Thao Văn Hoá)

Có thể bạn quan tâm

Erling Haaland không khủng hoảng nhưng rốt cuộc anh cũng chỉ là người phàm trần mà thôi

Erling Haaland không khủng hoảng nhưng rốt cuộc anh cũng chỉ là người phàm trần mà thôi

Erling Haaland không khủng hoảng nhưng rốt cuộc anh cũng chỉ là người phàm trần mà thôi

Erling Haaland không hề khủng hoảng. Chàng trai trẻ người Na Uy đang đứng trước viễn cảnh có được mùa giải thứ hai liên tiếp đoạt cú đúp danh hiệu quốc nội và giải thưởng Chiếc Giày Vàng của Premier League, một thành tích mà ngay cả Thierry Henry cũng chẳng làm được.

Xem thêm
top-arrow
X