Chủ Nhật, 28/12/2025
Zalo

Arsenal lại vấp ngã: Cột mốc để làm gì?

Chủ Nhật 06/05/2012 14:44(GMT+7)

Theo dõi Bongda24h trên Google News

Một buổi tối đáng nhớ với van Persie khi anh chạm cột mốc 30 bàn/mùa ở Premier League, còn Arsene Wenger có trận thứ 900 dẫn dắt Arsenal. Những cột mốc ấy xứng đáng được tô điểm bằng một chiến thắng, thay vì trận hòa đáng thất vọng trước Norwich.

"He scores when he wants" (Anh ấy ghi bàn khi anh ấy muốn) - đó là tấm biểu ngữ mà các fan Pháo thủ đã giăng trên khán đài Emirates, và van Persie trả lời họ bằng một cú đúp. Anh đã cân bằng cột mốc 30 bàn/mùa - thành tích tốt nhất mà Thierry Henry từng lập được ở mùa giải 2003-04. Thậm chí, anh còn có cơ hội vượt mặt bậc tiền bối người Pháp, vì vẫn còn trận đấu với West Brom ở vòng cuối. Van Persie cũng đưa ra một thông điệp đanh thép với Rooney và Aguero, rằng đừng nghĩ đến việc cạnh tranh ngôi vị Vua phá lưới với anh.

Arsenal lại hòa
Arsenal lại hòa

Nhưng nếu như đội bóng của Rooney và Aguero đang cạnh tranh chức vô địch thì những nỗ lực tột cùng của van Persie lại không thể giúp Arsenal tìm kiếm chiến thắng đầu tiên sau gần 1 tháng chờ đợi. Lý do không mới: hàng công làm, hàng thủ phá, còn van Persie thì vẫn quá cô độc.

Trong trận đấu cuối cùng ở Emirates mùa giải này, Pháo thủ tưởng chừng như sẽ mang đến một bữa tiệc cho khán giả nhà khi họ mở tỷ số ngay từ phút thứ hai, khi mà nhiều khán giả chưa kịp ấm chỗ. Người nổ phát súng ấy là tiền vệ người Israel Yossi Benayoun, với pha xử lý đầy kỹ thuật và cú cứa lòng hết sức tinh tế vào góc xa khung thành Ruddy. Thế nhưng, đó là khởi đầu cho những giây phút điên rồ của cả hai đội.

Điều điên rồ đầu tiên thuộc về Szczesny, tấm lá chắn cuối cùng, và luôn là người tỉnh táo nhất trong hệ thống phòng ngự của Pháo thủ. Cú đệm bóng của Hoolalan ở phút thứ 10 không hề mạnh nhưng thủ thành người Ba Lan bỗng dưng giật mình và để trái bóng bật tay lăn vào lưới. Điều điên rồ thứ hai: sự bất cẩn đến đáng trách của hàng phòng ngự khi quá ham tấn công để lại những khoảng trống mênh mông trước vòng cấm địa. Bàn thua thứ hai xuất phát từ đường phản công nhanh, và cú sút của Grant Holt đã đập chân Kierran Gibbs đi vượt tầm với Szczesny trước khi vào lưới.

Việc Sagna phải sớm rời sân ở hiệp một vì chấn thương (Coquelin vào thay) là một bất lợi với Arsenal, nhưng không phải lý do chính dẫn đến việc họ mất điểm. Bằng chứng là sau khi Wenger thay Ramsey chơi quá hời hợt bằng Chamberlain máu lửa, cũng như tăng cường hàng công với Chamakh (thay Benayoun), Arsenal đã chơi khởi sắc hơn hẳn. Phút 72, Alex Song đã có đường chuyền cực kỳ tinh tế loại bỏ toàn bộ hàng phòng ngự Norwich để van Persie băng vào đệm bóng khéo léo. 7 phút sau, cũng chính tiền đạo người Hà Lan nâng tỷ số lên 3-2 sau một pha xâm nhập và dứt điểm cực nhanh.

Nhưng khi mà rất nhiều người đã nghĩ đến chiến thắng cho Pháo thủ thì họ lại để gỡ hòa. Steve Morrison đã thoát xuống rất nhanh và pha dứt điểm chéo góc của anh là không thể chê vào đâu được, nhưng chính sự hời hợt trong đeo bám người của Kierran Gibbs mới là điểm đáng trách nhất nơi hàng phòng ngự Pháo thủ. Tình trạng công làm thủ phá đã khiến lễ kỷ niệm trận 900 dẫn dắt Arsenal của giáo sư trở thành một kỷ niệm buồn, còn chuỗi không thắng của Pháo thủ đã lên đến con số 4. Cứ nhìn cái cách ông ném tung chai nước trong thời gian thi đấu, và bắt tay vội vàng người đồng nghiệp Paul Lambert trước khi đi thẳng vào đường hầm thì rõ.

Và cuộc đua giành vé dự Champions League bây giờ càng nóng bỏng với cơ hội được trao cho Tottenham và Newcastle, những đội bóng đang kém Arsenal 2 điểm, nhưng đá sau họ 1 ngày. Newcastle đụng Man City, còn Totteham gặp Aston Villa.

(Theo Thể Thao Văn Hoá)

Khám phá thêm nội dung hấp dẫn trong các chủ đề liên quan:

Có thể bạn quan tâm

Những câu từ "viral" trong thế giới bóng đá 25 năm qua

Những câu từ viral trong thế giới bóng đá 25 năm qua

Những câu từ "viral" trong thế giới bóng đá 25 năm qua

Thỉnh thoảng, giới bình luận bóng đá lại có một nhân vật bỗng dưng gây bão mạng vì công khai “đá đểu” những “từ ngữ mới” đã được sản sinh ra trong môn thể thao này vào những năm gần đây. Thường thì các màn phê phán ấy sẽ đi kèm với những lời mỉa mai kiểu như các HLV hay các nhà báo đã “nuốt trọn cả một cuốn từ điển”, hoặc thậm chí là “đã nuốt luôn cả một cái laptop”.

Muốn lên đỉnh, đội hình phải co cụm: Trào lưu mới của Premier league?

Muốn lên đỉnh, đội hình phải co cụm: Trào lưu mới của Premier league?

Muốn lên đỉnh, đội hình phải co cụm: Trào lưu mới của Premier league?

Trong một mùa giải diễn ra ngay trước thềm World Cup, phong độ tốt của một cầu thủ người Anh thường được nhìn nhận chủ yếu qua lăng kính đội tuyển quốc gia. Những màn trình diễn ấn tượng của Morgan Rogers trong màu áo Aston Villa, cùng cuộc tranh luận liệu anh có xứng đáng đá chính ở vị trí số mười cho Tam Sư thay vì Jude Bellingham (cái tên đứng thứ 3 trong cuộc đua Quả Bóng Vàng năm ngoái) là một ví dụ điển hình.

Đây là Dorgu mà CĐV Man Utd chờ đợi!

Đây là Dorgu mà CĐV Man Utd chờ đợi!

Đây là Dorgu mà CĐV Man Utd chờ đợi!

Trận đấu duy nhất của Premier League trong ngày Boxing Day khép lại với khoảnh khắc định đoạt mang tên Patrick Dorgu. Cú vô lê chân trái của cầu thủ 21 tuổi mang về chiến thắng tối thiểu và đưa đội bóng của Ruben Amorim vươn lên vị trí thứ năm, thứ hạng cao nhất của họ ở mùa giải này. Nhưng phía sau bàn thắng ấy là một câu chuyện lớn hơn, câu chuyện về sự thay đổi hiếm hoi trong tư duy chiến thuật của Amorim và một phiên bản Dorgu hoàn toàn khác.

Xem thêm
top-arrow
X