Chứng kiến chiến thắng của Arsenal trước Barcelona hẳn Jose Mourinho phải “thèm muốn”. Không phải chiến lược gia người Bồ Đào Nha thèm khát chiến thắng, bởi “người đặc biệt” đã giành chiến thắng quá nhiều. Nếu có, ông hẳn thèm khát cái cách mà Arsenal đã hạ Barcelona trong một thế trận tâm phục khẩu phục bằng lối đá tấn công đẹp mắt, chứ không phải chiến thuật dựng “xe buýt hai tầng” trước khung gỗ như Inter Milan.
Trong một thế giới bóng đá mà tính thực dụng ngày càng được đề cao, thì kết quả của trận đấu lượt đi vòng đấu knock-out Champions League giữa Arsenal và Barcelona đã làm cho giới túc cầu cảm nhận được hết giá trị đích thực của bóng đá vị nghệ thuật.
Kết thúc 90 phút thư hùng trên sân Emirates, rất nhiều người phải thốt lên những từ, như "tuyệt vời", "tuyệt mỹ", "đẹp mắt", "cống hiến",... và rằng đã lâu lắm rồi mới được chứng kiến một trận đấu hay đến thế. Đỉnh cao ở những pha phối hợp, đỉnh cao ở những bàn thắng và đỉnh cao ở sự kịch tính, quyết liệt, hấp dẫn của trận đấu cho đến phút cuối cùng.
Đến ngay cả huấn luyện viên hai đội, vốn thường khiêm tốn cũng phải tự dành những lời tán thưởng cho đội nhà và chính đối thủ. “Đây quả là một trận cầu hấp dẫn với nhiều cơ hội ăn bàn được tạo ra cho cả hai đội. Đội bóng của Wenger từ trước tới nay luôn chơi hay, kiên cường, mạnh mẽ và hết mình. Tôi thực sự ngưỡng mộ phong cách chơi bóng của Arsenal”, Guardiola nhận xét về màn trình diễn của đối thủ.Arsenal giành chiến thắng một cách thuyết phục?
Còn theo chiến lược gia người Pháp thì: “Với tôi đây là cuộc đọ sức của 2 đội đặc biệt. Tôi cảm thấy rằng bất cứ khi nào đối đầu với Barca bạn cũng có nguy cơ bị thủng lưới vào bất cứ lúc nào. Chỉ cần một sai lầm nhỏ cũng có thể phải trải giá đắt”. Sau trận đấu không ít cây bình luận nổi tiếng thế giới đánh giá trận đấu giữa Arsenal và Barca xứng đáng được xếp vào hàng kinh điển của bóng đá tấn công đẹp mắt.
Barca: Có còn là vua của bóng đá tấn công?
Vào thời điểm này, với các “con chiên” của túc cầu giáo, Arsenal và Barcelona được xem là hai CLB có lối chơi cuốn hút nhất của bóng đá đẹp. Nhưng một khu rừng không thể có hai “chúa sơn lâm”, hai ông vua không thể ngồi chung một ngai vàng. Mùa trước, Barca đã đánh bại Arsenal để lên ngôi, nhưng rạng sáng 17/2, đội bóng của HLV Arsene Wenger đã làm điều ngược lại.
Nên nhớ, ở trận Tứ kết lượt đi năm ngoái giữa hai đội, trong vòng 20 phút đầu trận, đội bóng xứ Catalunya đã chủ động tấn công Arsenal (vắng nhiều trụ cột) dồn dập, từ đánh biên cho đến trung lộ khiến đối phương không kịp trở tay, dù đã phòng bị từ trước. Theo số liệu thống kê kỹ thuật, trong khoảng thời gian ấy, tỷ lệ sở hữu bóng của Barca lên tới 81%, tung ra 12 cú sút, trong đó có tới 5 cơ hội mười mươi để chuyển thành bàn thắng. Ngược lại, Arsenal tấn công rất yếu ớt và gần như chỉ biết “giơ đầu chịu báng” một cách thụ động.
Nhưng rạng sáng 17/2, Arsenal đã chủ động tấn công Barca, không để đội khách làm mưa làm gió như lần đối đầu trước, và họ có cơ hội ghi bàn trước, nếu Van Persie dứt điểm tinh tế hơn ở phút thứ 5. Sang hiệp hai, Arsenal đã chơi bùng nổ hơn khi bị dẫn bàn trước, và hai bàn thắng đến với họ như một hệ quả tất yếu. Đó là rõ ràng là phần thưởng xứng đáng cho sự kiên nhẫn trên băng ghế huấn luyện của Arsene Wenger và những bước chạy không biết mệt mỏi của “những đứa trẻ” ở dưới sân. Thế nên, không ngoa khi nói rằng, rạng sáng nay, Arsenal đã tạm chiếm ngôi vương bóng đá tấn công đẹp mắt của Barcelona. Còn những “đứa trẻ” của Wenger đã thực sự lớn khi đối đầu với một “kình địch” tầm cỡ như Barca!
Ngả mũ trước “Giáo sư” Wenger
Trong một thế giới bóng đá ngày càng nhiều có sự toan tính thì vẻ đẹp của bóng đá tấn công cần điểm tựa vững chắc để phát huy hết hết hiệu quả của nó. Nói một cách khác, trong tấn công phải có thủ và hai yếu tố này phải cùng chuyển hóa lẫn nhau ở từng thời điểm quan trọng một trận đấu, thậm chí cả giải đấu. Đứng trên góc độ này, ở trận đấu rạng sáng 17/2, "lão tướng" Wenger đã cao tay hơn "đàn em" Guardiola.
Sử dụng đội hình một tiền đạo, song đội bóng của “Giáo sư” đã chơi pressing toàn sân, trong đó phải kể đến sự cơ động của Van Persie, Cesc Fabregas và Samir Narsi. Ở tuyến giữa, với thể lực sung mãn, Alexandre Song đã phần nào hạn chế được sức sáng tạo trong các đường chuyền của Xavi. Nhưng “đỉnh” nhất trong lối chơi của Arsenal phải kể đến sự chắc chắn ở hàng thủ khi trung vệ Koscielny và thủ môn Szczesny đã thi đấu xuất thần, buộc Lionel Messi, Pedro phải im tiếng suốt cả trận đấu.
Điểm nhấn và sự khác biệt giữa Guardiola và Wenger ở trận đấu vừa qua nằm ở những quyết định thay đổi người. “Giáo sư” đã mạnh dạn hi sinh một cầu thủ có thiên hướng phòng ngự (Alexandre Song) bằng một cầu thủ tấn công (Arshavin). Trong khi Guardiola lại quá cẩn trọng khi đưa Villa ra sân, cho Seydou Keita rời băng ghế dự bị. Có vẻ như đây là một quyết định không thật hợp lý của Guardiola, bởi sau khi Villa rời sân, các “miếng đánh” của Barca không còn sắc bén như trước. Trong khi khâu phòng thủ từ xa của nhà ĐKVĐ La Liga cũng chẳng khá hơn trước là bao, thậm chí còn tệ hại hơn mà pha làm bàn đẹp mắt của Arshavin sau một tình huống phản công nhanh như điện của Arsenal là một minh chứng rõ nét.
Giá như “Pep” mạo hiểm hơn, giá như Messi dứt điểm khéo léo hơn, có lẽ mọi chuyện đã khác… Nhưng “nhân vô thập toàn”, HLV Guardiola cũng là người trần mắt thịt nên không phải bao giờ ông cũng có được những quyết định chuẩn xác nhất.
Cuộc chiến Arsenal – Barca, đã tạm thời có kẻ thắng người thua, nhưng trên hết, xem họ thi đấu giới túc cầu lại thêm một lần thán phục các cầu thủ và 2 chiến lược gia Arsene Wenger và Josep Guardiola. Thán phục không chỉ bởi khả năng cầm quân của họ mà còn vì họ đã đặt sự cống hiến của bóng đá lên hàng đầu. Hay nói như HLV của Barca thì: “Chúng tôi thi đấu hết mình chỉ vì khán giả đã mất tiền mua vé đến sân”.
Arsenal liệu đã có lợi thế?
Chiến thắng 2-1 trước Barcelona, nhưng không có nghĩa là Arsenal đã nắm chắc một tấm vé vào vòng Tứ kết. Bởi ở trận lượt về họ phải thi đấu trên thánh địa Nou Camp, nơi “Pháo thủ” mùa trước từng thua tan tác với tỷ số 1-4. Tuy nhiên, khác với chuyến đi lần trước, ở lần tái đấu sắp tới, Arsenal đã có một bàn thắng làm vốn để chủ động hơn trong lối chơi, và chỉ cần sút tung lưới Barcelona, giống như cách mà Bendtner đã từng làm thì lúc đó cánh của bước vào vòng Tứ kết của Arsenal sẽ rất rộng mở.
(Theo Thể Thao Văn Hoá)