Nếu bạn là người đam mê bóng đá, hiểu biết về chiến thuật và yêu thích quản lý đội bóng, chắc hẳn rằng bạn đã từng kinh qua game Football Manager hay FIFA Manager. Nếu bạn đã quá chán với việc quản lý một đội bóng lớn như United hay Real Madrid, muốn tìm đến một đội bóng nhỏ để thử sức. Chọn quốc gia, Tây Ban Nha đi. Tìm đội, ơ kìa lạ nhỉ, ở Tây Ban Nha có một đội tên tiếng Anh, Athletic cơ đấy, thử xem sao. Và tôi ngã ngửa ra khi mà tôi không hề được chuyển nhượng bất cứ cầu thủ nào ngoài gốc x
Nếu như nhắc tới một nghệ sĩ sân cỏ với mái tóc dài, gương mặt phảng phất buồn và từng chơi bóng tại Serie A, người hâm mộ sẽ nhớ đến ai đầu tiên? Pirlo? Không sai, Pirlo là hiện thân của cái đẹp nước Ý, một nét đẹp man mác buồn với sự nhẹ nhàng bay bổng. Nhưng nếu như câu hỏi này được đặt ra vào khoảng hai mươi năm về trước, người ta sẽ chẳng ngần ngại mà nêu ra một cái tên khác: Manuel Rui Costa.
Năm 1989, bức tường Berlin ngăn cách Đông Đức và Tây Đức bị phá bỏ, người dân Đức đổ ra đường ăn mừng sự kiện này cả tháng trời không dứt. Nhưng vỏn vẹn chỉ 8 năm sau, đã có một bức tường khác dựng lên trong lòng nước Đức, ngay giữa Olympic Stadium ở Munchen để chứng kiến và chào đón Tân vương của bóng đá châu Âu, đội bóng đã lấy lại vị thế của một nền bóng đá đã ngủ quên quá lâu trước khi bước đến đỉnh vinh quang. Kẻ vượt qua Juventus hùng mạnh, với Del Piero và Zidane, là ai? Bayern ư, xin thư
Họ gọi tôi là thiên tài…Họ bảo tôi may mắn vì được ông trời trao cho tài năng bẩm sinh...Họ bảo tôi chỉ đơn giản là dựa vào những thứ có sẵn mà chẳng phải tốn nhiều công sức…
Cầu thủ nào kiếm được nhiều tiền nhất trong giới túc cầu giáo? Chính là Lionel Messi với mức lương khủng ở Barcelona và hàng tá hợp đồng quảng cáo. Cầu thủ nào được dư luận quan tâm nhiều nhất với những câu chuyện ngoài bóng đá? Dĩ nhiên là Cristiano Ronaldo, người vốn được coi là “mỏ vàng” của cánh báo chí. Nhưng điều đó chỉ đúng sau năm 2013, khi David Beckham nhỏ những giọt lệ trên đất Pháp và nói lời từ giã sân cỏ.
Đó là một ngày thứ 6 bình yên. Trời hửng nắng sau những ngày đông giá rét. Nemanja Vidic tuyên bố giải nghệ, chiến binh người Serbia quyết định nghỉ chân sau hơn 16 năm chiến đấu miệt mài. Anh lui về phía sau, phía mà những cổ động viên, những khán giả theo dõi bóng đá đang đứng. Giờ anh sẽ chỉ là người xem, chứ không phải người che chắn cho hàng phòng ngự, không phải người sẽ lao đầu vào cản phá bóng, như những gì chúng ta vẫn thường xem vào mỗi cuối tuần.
Kể từ khi triều đại đầy rực rỡ của Sir Alex Ferguson kết thúc, Manchester United gần như trở thành một câu lạc bộ khác. Những chuỗi ngày đầy thất vọng; những thất bại và những trận đấu bế tắc đến nhàm chán, người hâm mộ Quỷ đỏ bỗng dưng phải làm quen với những thứ đó. Thay vì cạnh tranh với những câu lạc bộ hàng đầu thế giới cho chức vô địch Ngoại hạng Anh hay Champions League thì giờ đây United luôn phải dành hết sức lức cho cuộc đua đến top 4; Champions League dường như trở thành một thứ ngoài
Tôi từng nghe được một mẩu chuyện như thế này. Năm ấy, khi đang là cầu thủ quan trọng của đội một Barcelona, Josep Guardiola đã đến xem một trận đấu của đội trẻ. Lúc ấy, Josep đã quan sát và ấn tượng với một chàng trai trẻ cũng thi đấu ở vị trí tiền vệ trung tâm như mình rồi thầm nghĩ “Một ngày nào đó chính gã trai trẻ kia sẽ lấy vị trí chính thức của mình mất”.
Nếu một người gục ngã, suy sụp hay tơi tả sau mỗi khi bị chỉ trích, ném đá, anh ta sẽ bị gọi là kẻ thất bại. Nhưng nếu người đó dùng chính những viên gạch người ta ném, để xây dựng nên nền móng, nên bức tường kiên cố, nên ngôi nhà chứa đầy những thành tựu. Không nghi ngờ gì nữa, đó chính là người đàn ông thành công.
Ở một tình huống trong hiệp một trận derby London mùa 2015 - 2016 vừa qua, Ozil có bóng ở biên đối mặt với Mikel, cảm thấy không thể vượt qua đối thủ, anh quay đầu và nhận thấy Fabregas đón lõng ở phía sau. Ozil cố gắng lách qua nhưng anh đã bị bắt bài bởi đối thủ còn chạy trước anh cả một bước. Đó là Cesc Fabregas mà các CĐV Arsenal vẫn không hề xa lạ, đầy thông minh đề biết cách chế ngự đối phương.
Khi nhắc tới chữ Ronaldo, nhiều người nghĩ ngay tới chàng danh thủ hào hoa người Bồ Đào Nha, số 7 huyền thoại của M.U, của Real Madrid. Còn với những người xem bóng đá cuối những năm 1990s hay đầu những năm 2000s, trong lòng họ, sẽ chỉ có 1 Ronaldo mà thôi. Ronaldo này có thể không điển trai bằng, không hào hoa và đắt giá bằng, nhưng anh là “người ngoài hành tinh”, một khoảng cách rất xa so với “phần còn lại” của thế giới.
Ngày 8/3/2001, chàng trai Ricardo Leite đi mua sắm với mẹ như thường lệ, nhưng anh sớm nhận ra rằng có điều gì đó khác thường. Trong cái ngày Quốc tế phụ nữ ấy lại có rất nhiều cô gái đến vây quanh lấy anh để xin chữ ký và chụp hình, dù chỉ vài ngày trước anh còn là một chàng trai 18 tuổi bình thường như bao người khác.
Libero tưởng chỉ có trong bộ môn bóng chuyền? Trong bóng đá, Libero có nghĩa ra sao? Là một loại trung vệ linh hoạt hơn có nhiệm vụ "quét" bóng nếu như đối phương vượt qua được hàng hậu vệ thấp nhất. Vị trí này tự do hơn các hậu vệ ở vị trí khác là phải kèm cặp tiền đạo đối phương.
Ngày hạ màn của Premier League năm nay trầm lặng hơn thường lệ khi những cuộc đua tới ngôi vô địch cũng như trụ hạng đều đã an bài. Và đối với những Gooners, đó hẳn còn là sự nuối tiếc khi họ phải chia tay những gương mặt đã quá đỗi thân quen.
Hỏi tôi yêu CLB nào? Vì lí do gì? Quá dễ! Tôi yêu đội A vì lối chơi đẹp mắt, thích đội C vì HLV cá tính, đam mê đội R vì dàn hào thủ với khuôn mặt đẹp trai đồng đều. Nhưng nếu hỏi tôi ghét CLB nào, hay 1 cá nhân nào, thì mọi việc còn dễ dàng hơn nhiều!
Tại trận đấu PSG 2-2 Man City vừa qua, Ibrahimovic một lần nữa lại khiến người ta phì cười về gã, về bàn thắng mà "kẻ xui xẻo" Fernando biếu không cho gã. Ai không biết thì nói gã thật may quá mà. Nhưng ai biết về gã rồi thì chỉ nở nụ cười, bởi Ibra luôn là một gã dị biệt. Kể cả khi ghi bàn, gã cũng thích chúng thật dị biệt.