Manchester United - Liverpool: Chiếc Ca-pô Ferrari lại rực vàng ánh nắng

Tác giả Teddy - Thứ Năm 27/04/2017 17:15(GMT+7)

Zalo
Derby Manchester chỉ hay kể từ khi những dòng tiền dầu mỏ tưới đầy Etihad. Những sự bỉ bôi bằng danh xưng “kẻ hàng xóm ồn ào" mà toàn nước Anh gán cho Manchester City thực tình cũng chẳng sai.
Manchester United - Liverpool Chiec Ca-po Ferrari lai ruc vang anh nang hinh anh
Manchester United - Liverpool: Chiếc Ca-pô Ferrari lại rực vàng ánh nắng
Họ muốn vươn lên tầm của một đội bóng lớn, nhưng truyền thống thì họ không có. Chính Pep Guardiola đã phải thừa nhận Man City cần thêm 10 năm nữa để đạt đến đẳng cấp của những ông lớn hiện tại trên bình diện nước Anh.
 
Khi hầu bao người ta rủng rỉnh và muốn mua một chiếc xe hơi cho mình, mặc dù Honda, Toyota hay Mitsubushi cũng rất tốt, rất chất lượng, nhưng nói đến đẳng cấp thì ai cũng lựa chọn thương hiệu gắn với màu đỏ đầy điềm tĩnh nhưng vô cùng nổi bật của Ferrari. Chiếc nắp ca-pô rực rỡ trong ánh nắng đẹp của một ngày đầu năm luôn ám ảnh miền mơ ước của nhiều kẻ mê xế hộp.
 
Màu đỏ cũng là màu của Man Utd, màu của Liverpool. Màu truyền thống, màu tầm vóc. Kể cả khi màu đỏ ấy có phai đi một phần và khi người ta phải đau đớn cho những trận derby nhạt nhoà thời David Moyes, Louis Van Gaal và Brendan Rodgers; thì đây, như Sir Alex đã từng nói, phong độ chỉ là nhất thời, đẳng cấp mới là mãi mãi. Một derby màu đỏ hừng hực đang đợi chúng ta trước mắt, để ta kiểm chứng xem Klopp có phải người chặn đứng Mourinho trên con đường bất bại, và để ta xem màu đỏ của mùa này có đáng xem hơn màu xanh của Chelsea hay không.

FERRARI VÀ QUY TẮC KHÔNG-ĐƯỢC-PHÉP-NGHI-NGỜ
 
Năm 1960, Ferruccio Lamborghini lái chiếc Ferrari của mình tới trụ ở công ty và phàn nàn về những lỗi kỹ thuật không đáng có. Enzo Ferrari, người sáng lập công ty xe hơi lớn nhất thời bấy giờ trịch thượng chỉnh lại cái cổ áo sơ mi đắt tiền, bảo rằng “Ferruccio, tên ngốc à, hãy về và làm tốt những chiếc máy cày đi, còn siêu xe là việc của tôi”.
 
Những người đủ khả năng ghi tên mình lên bản đồ thế giới thường là những người có nét tính cách gì đó kì lạ. Với Ferrari, phong thái trên phân đó chính là thương hiệu của ông; ngoại giao một cách lịch sự chưa bao giờ là thứ mà người đàn ông này làm tốt. Ferrari luôn cho mình là người chiến thắng, và không ai được phép nghi ngờ chất lượng những chiếc xe màu đỏ với logo vàng chủ đạo đầy kiêu hãnh. Ferrari phải là một, là riêng, là duy nhất với chất lượng vượt trội.
 
Manchester United và Liverpool cũng thế. Nhắc đến họ là phải nhắc đến niềm kiêu hãnh.
 
Đừng hỏi tại sao Van Gaal mất ghế. Có hai lý do chính, một là thành tích nghèo nàn với một lối chơi không thấy tấn công. Và hai là tư duy “Man Utd không còn DNA chiến thắng nữa”. 
 
Cái tư duy “CĐV Man Utd đừng kỳ vọng đội bóng phải thắng tất cả các trận, giờ nhiều đội giàu nên tính cạnh tranh cao hơn” của ông, dù có đúng đi nữa, thì cũng không được chấp nhận ở Old Trafford. Giàu để rồi đi đá Europa League và nhận về những cái ngáp ngủ trên bốn khán đài thì chẳng ai muốn giàu cả. Van Gaal không có quyền phủ nhận đi hơn 100 năm truyền thống của Quỷ Đỏ thành Manchester, và nói rằng Man Utd không vĩ đại thì chẳng khác gì nã đạn cho rách toang cả chiếc áo rực sắc đỏ kiêu hãnh.
 
Còn với Liverpool, những người ghét họ gọi họ là “ăn mày dĩ vãng”. Những kẻ anti có cái lý của riêng họ, khi chẳng đội bóng nào lớn lại cứ ôm khư khư cái hoài niệm cách đây đã 20 năm. Nhưng với các Kopites, đó là một thời hào hùng đáng để nhớ về và tự hào về. Người ta yêu Liverpool đôi khi chỉ vì sắc đỏ của thành Merseyside gắn liền với tuổi trẻ của họ, một sắc đỏ thấm đẫm sự đam mê, lửa trẻ và tình yêu. Chỉ với tình yêu và một sức trẻ dai dẳng bất chấp tuổi tác mới khiến người ta mới kiên nhẫn chờ đợi lâu như thế.

“We’ll be coming back for you one day
Sad to leave it all behind
We’ll be coming back.”
 
Và biết đâu đấy, trận cầu đêm nay sẽ mở ra một kỷ nguyên hồi sinh của một trong hai?
 
KHÔNG MẠNH NHẤT, KHÔNG HUỶ DIỆT NHẤT, NHƯNG ĐÁNG XEM NHÂT
 
Ferrari vốn thua thiệt rất nhiều so với Mercedes. Trên đường đua F1, họ đuối hơn chiếc xế cao cấp nhất đến từ Stuttgart tới nửa giây trên một sector. Lực kéo của động cơ Mercedes mạnh hơn Ferrari nhiều, kể cả khi Ferrari có lên podium đi nữa.

“Crashing, hit a wall
Right now I need a miracle
Hurry up now, I need a miracle,
Stranded, reaching out
I call your name but you’re not around.”
 
Thực sự lúc này Man Utd và Liverpool cần một phép màu, như lời bài hát “Don’t let me down” đã bày tỏ để có thể ngồi chung mâm với Barcelona hay Real Madrid. Tuy vậy, cuộc đấu giữa họ vẫn còn đầy những thứ để người ta đau đáu chờ đợi. Vẫn còn nhớ ngày nào Suarez còn từ chối bắt tay Evra, Gerrard hôn lên camera sau khi ghi bàn, Torres lướt qua Vidic như một cơn gió hay pha gãy chân đầy đau đớn của Alan Smith. Hẳn nhiên chẳng ai mong có thêm một cái chân nào gãy nữa tại Old Trafford đêm nay, nhưng nói gì thì nói, sẽ lại có một khoảnh khắc nào đó loé lên để mãi được nhớ về như một cột mốc tiếp theo của trận derby truyền thống xứ sương mù. Một tấm thẻ đỏ sau vài phút? Một bàn thắng xuất thần? Chưa ai biết cả, Coutinho đã trở lại và Ibra vẫn luôn ở đó.
 
Man Utd sẽ đá chết bỏ cho một vị trí trong top 4, còn Liverpool vẫn sẽ đua và đua, dù cho Chelsea vẫn đang thắng và thắng. Tính chất quan trọng của trận cầu này với đối thủ bên kia chiến tuyến là đối thủ gần như trực tiếp sẽ mang đến những màn ăn mừng đến gãy kính cho Jurgen Klopp hoặc là niềm vui đến mất kiểm soát của người đàn ông nổi tiếng lạnh lùng Jose Mourinho. Nhưng dù sao đi nữa, đây cũng sẽ là một trận đấu được tưới bởi cảm xúc.

TEDDY (TTVN)

Cùng tác giả

Cùng chuyên mục

Bùng nổ và tiết chế cảm xúc - Arsenal đã thắng Man City như thế nào?

Đồng hồ trên sân điểm phút 85 khi trái bóng lăn ra ngoài đường biên gần khu vực đứng của HLV Mikel Arteta. Khi chuẩn bị tiến đến và đưa ra lời chỉ dẫn cho các học trò, chiến lược gia người Tây Ban Nha bất chợt quay mặt về phía khán đài và vung tay ra dấu cho đám đông cổ vũ nhiệt tình hơn. Sự khấn khích và năng lượng, đây chính là lúc để truyền tải chúng.

X
top-arrow